CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 286

Nhạc Phong là người ngoài, không biết ở đây chuyện con gái Thịnh

gia thích người ngoài bị cấm kỵ đến thế nào, anh bị nhiều người nhìn đến
căm tức như vậy, mơ hồ có chút hoảng sợ trong lòng, hỏi Thạch Gia Tín:
"Thịnh Cẩm Như ở đây à?"

Thạch Gia Tín lắc đầu: "Phải đi lên nữa, không biết có cho đi tiếp nữa

hay không, chúng ta chờ một chút đi."

Hiện giờ tình thế như vậy, không đợi cũng không được, quy mô nơi ở

của Thịnh gia và Thạch gia lớn hơn so với anh nghĩ, nhân số cũng nhiều,
nhỡ đâu máu nóng bốc lên liều mạng thì mấy viên đạn của anh cũng không
đủ dùng, huống hồ tình hình còn chưua rõ ràng, bọn họ cũng không phải
thực sự là kẻ gian ác tày trời gì, sao có thể nã súng về phía họ thật được.

Nhạc Phong kéo Quý Đường Đường ngồi xuống một tảng đá trước

cửa thôn, Quý Đường Đường ngả đầu gác cằm lên gối anh, tay nhặt lấy một
hòn đá nhỏ nguệch ngoạc lên đất những hình vuông nhỏ, có người bước
qua nói mấy câu với người thôn trên, bọn họ chần chừ một lúc, đều quay
về, thôn dưới cũng có không ít người quay về nhà trước, nhưng vẫn lưu lại
một số người, đứng cách đó không xa tranh luận gì đó, mới đầu còn hạ
giọng sợ bị Nhạc Phong nghe thấy, sau đó liền không hề kiêng dè, có người
khua tay kịch liệt, gào lên: "Làm sao có thể theo người nhà họ Tần được cơ
chứ? Lão thái bà nhà họ Thịnh không quản được hay sao?"

Trong giọng nói lộ ra sự bất mãn, Thịnh gia lão thái bà này hẳn là chỉ

Thịnh Cẩm Như, hai gia tộc lớn ở cùng một nơi như vậy, rừng rộng chim
nào chẳng có, kẻ muốn đi đông người muốn về tây, muốn quản lý hết đúng
là không hề dễ dàng...

Đang suy nghĩ, Quý Đường Đường bỗng giật giật tay anh, cúi đầu

nhìn, cô tỏ ra mệt mỏi, sau đó mắt chậm rãi nhắm lại, một lát lại mở ra nhìn
anh, ý là: Hiểu chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.