CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 345

Thịnh gia có đáng sợ hay không? Ban đầu anh không nghĩ tới, chí ít,

không giống như đám người nhà họ Tần thực sự động dao thấy máu, thậm
chí có lộ diện cũng chỉ là mấy bà lão run rẩy gió thổi là đổ, nhưng tiếp xúc
vào mới phát hiện những người này rất âm hiểm, bên ngoài thì tỏ vẻ ôn
hòa, bên trong lại làm việc độc ác, một việc cũng không chừa.

Nếu ví Tần gia như một cơn lốc, Thịnh gia quả thực là cát lún sa mạc,

một cơ lốc có thể cuốn đi tất cả, nhưng tìm một công sự kiên cố che chắn
còn có thể chống đỡ được, còn nếu sa vào cát lún, con người chỉ như con
ếch trong nồi nước nóng, mắt mở trừng trừng nhìn bản thân bước từng
bước trên con đường tuyệt vọng, lại chẳng có biện pháp gì.

Lần đầu tiên trong đời, Nhạc Phong cảm thấy mình lâm vào tình cảnh

tiến thoái lưỡng nan, hoàn toàn không biết nên làm gì bây giờ, hoàn toàn
không biết nên đi hương nào, dùng sức lực toàn thân, nhưng không biết ra
sức tại đâu, vung nắm đấm ra, cũng chỉ đụng tới vải bông mềm nhũn.

Cũng không biết qua bao lâu, anh rùng mình một cái, Nhạc Phong mới

cảm thấy lạnh, anh thở dài theo đường cũ xuống núi, đi được nửa đường thì
mơ hồ nghe thấy tiếng mô tô, từ xa nhìn lại có ánh đèn pha, xuyên qua tầng
tầng rừng rậm trên đường núi.

Chắc là xe đi ngang qua, loại người như Thịnh gia, chắc cũng chẳng

có khách khứa gì đến chơi.

Ngày thứ ba, sáng sớm tất cả đều bình thường, đại khái khoảng 9, 10

giờ, Nhạc Phong nhạy bén nên nhận ra sự khác biệt, người dưới chân núi
đồng loạt kéo tới, một đám người tụ tập lại trong nhà của một nhân vật tựa
tựa như trưởng thôn, cao giọng kịch liệt tranh cãi về chuyện gì đó, những
người đến sau không chen vào trong nhà được, tụm năm tụm ba ở cửa thôn
xì xào bàn tán, Nhạc Phong ở trong phòng nhìn mà thấy lạ, hỏi Thạch Gia
Tín: "Thế này là làm sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.