CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 524

Mao Ca thở dài: "Chú đừng suy nghĩ nhiều nữa, chuyện này, chúng ta

chỉ biết hết lòng giúp đỡ thôi, chú thooicoi chuyện Thạch Gia Tín và Vưu
Tư yêu đương thì có liên quan gì đến chú chứ, đúng không, chú đứng sau
làm Lôi Phong như thế, Đảng cũng phải phát huân chương cho chú rồi,
đừng suy nghĩ nữa, thích ra sao thì ra thôi."

"Thần Côn đâu?"

"Nhốt ở sân sau, dấn thân vào con đường sáng tác." Nhắc đến Thần

Côn, Mao Ca liền tăng xông, thở cũng không xong.

"Chú mày biết lần trước tên đó nói gì với anh không, nói Tào Tuyết

Cần khi viết Hồng Lâu Mộng rất khổ sở, không có cơm mà ăn, mùa đông
húp cháo còn đóng thành từng cục, phải mượn dao xắt cháo ra thành từng
miếng mà ăn. Thằng cha đấy nói muốn để cho nó được lưu danh bách thế
như Tào Tuyết Cần, phải học tập người ta, đêm hôm đấy ăn bát cháo thôi
mà bắt anh phải lấy cho một bát bỏ vào trong tủ lạnh cho đông lại."

"Còn nữa, cả ngày chém gió mình là kẻ tài trí hơn người, hiện giờ

đang tập trung sáng tác, hệt như là táo bón í, một ngày một đêm viết được
mấy chữ, còn bảo anh là không được, phải treo cổ lên xà nhà như người
xưa, bây giờ đào đâu ra cái nhà nào có xà nhà cho lão hâm đấy treo cổ chứ,
lão giỏi lắm, kiếm được sợi dây buộc lên cái đèn trùm trên trần, đầu kia
buộc vào cổ mình, hôm trước quên mất là chuyện gì rồi, anh gọi thằng cha
ấy ra nhờ tí việc, lão hô một tiếng rồi phi ra ngoài, còn kéo xừ nó cả cái đèn
của anh theo, ông đây điên hết cả người, xách dùi đuổi lão qua nửa con phố
đấy."

Nhạc Phong bật cười, dừng một lúc lại nói: "Cứ để Thần Côn viết đi,

hai mươi mấy năm trời, tư liệu chất đầy cả một bao tải rồi mà còn sợ không
viết nổi sách hay sao."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.