CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 526

ta đi theo Cửu Điều, xử lý nội ngoại, nghiễm nhiên biến thành một nửa nữ
chủ nhân rồi.

Còn nữa, cô ta lại sửa lại tên, lại đổi thành Đường Đường.

Phụ nữ chốn phong trần có cái nhìn mạnh mẽ và năng lực thích ứng

thực tế nhất, anh không cần tôi, vậy nên tôi phải mở to mắt, tìm được một
chỗ dựa vững chắc nhất, cô ta nhìn Nhạc Phong, miệng lại như chị dâu trò
chuyện với em trai: "Ai u, Phong Tử đến rồi à, tìm Cửu Ca hả, nhưng anh
ấy đang bận rồi, hay để tôi tìm một bé ngoan ngoãn giúp anh giãn gân giãn
cốt nhé?"

Một Tương Dung rụt rè, mua cà vạt làm quà mừng năm mới tặng anh

của một năm trước, dường như cũng đã thay đổi như cái tên của mình, biến
mất trong quá khứ.

Nhạc Phong rất nhớ Quý Đường Đường, những khi cô quạnh, có rất

nhiều lời anh muốn nói, nhưng nếu Đường Đường còn ở đây, anh sẽ không
phải nói gì cả nữa, chỉ cần cô ngồi bên cạnh thôi, dù không nói một lời nào
cũng đã đủ giúp anh xua đi nỗi cô đơn.

Lùi lại một bước, anh vẫn thường nghĩ, nếu trước đây anh không đưa

cô về Bát Vạn Đại sơn thì sao? Dù cho hiện giờ cô vẫn ngơ ngẩn cũng
được, vẫn ngồi dưới đắt ngắt mấy nhánh cây cọng cỏ, vẫn quay đầu lại nhìn
anh cười khanh khách, anh cũng sẽ cảm thấy ấm áp. Khi đó Đầu Trọc từng
hỏi anh: "Cả đời và nhất thời không giống nhau, cậu có thể chăm sóc cho
cô ấy một thời gian, nhưng cả đời thì sao", anh không dám đáp, con người,
sự vật đều sẽ thay đổi, Himalayas, ngọn núi cao nhất thế giới, một sự tồn
tại vĩnh hằng đến nhường nào, năm xưa cũng chỉ là từ đáy biển mà vươn
lên, nhưng hiện giờ anh có thể trả lời, anh muốn nói, cả đời cũng được, chỉ
cần cô còn ở đây là tốt rồi, anh nguyện chăm sóc cô hết đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.