CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 528

Ai cũng biết, sinh mạng của Vưu Tư đã đến thời khắc cuối cùng.

Điều duy nhất Nhạc Phong có thể làm cho Thạch Gia Tín, lần đầu tiên

cũng là lần cuối cùng, là thử.

"Tư Tư, Thạch Gia Tín đã tới rồi, em có muốn gặp anh ta không?'

Vưu Tư nằm ở trên giường, tựa như một khối gỗ đã cháy đen, từng

đường mạch máu hằn lên trên gương mặt cô, làn da căng cứng bóng loáng,
xuyên thấu qua lớp da đó có thể nhìn thấy dòng máu đen đang chậm rãi
chuyển động, vậy mà lại giống như đất đá trôi, trì trệ, vẩn đục, còn cuốn
theo cả bùn đọng.

Sức sống từng giây từng phút rời bỏ thân thể cô, khiến cho người ta

hoài nghi cô chẳng còn sức lực để nói chuyện, nhưng khi nghe đến cái tên
"Thạch Gia Tín", cô bỗng dưng mở mắt, đến mức Nhạc Phong cũng bị ánh
mắt phẫn nộ và oán hận của cô làm cho kinh sợ, cô run rẩy, chống cánh tay
tựa cành khô ngồi dậy. dùng hết sức lực toàn thân túm lấy gối đầu đập về
phía Nhạc Phong: "Cút! Bảo anh ta cút đi!"

Nhạc Phong hối hận vì đã kích động đến cô, anh mất rất nhiều công

sức mới khiến Vưu Tư bình tĩnh trở lại, Vưu Tư hao tổn sạch chút sức lực
cuối cùng nằm vật xuống, cô thở dốc từng hơi, ánh sáng trong mắt dần trở
về ảm đạm, máu trong huyết quản chậm rãi không còn dấu hiệu chuyển
dịch, Nhạc Phong ngồi bên mép giường, nhẹ nhàng cầm lấy tay Vưu Tư,
hỏi cô: "Tư Tư, có chuyện gì muốn nói, muốn dặn dò, nói cho anh biết,
nhất định anh sẽ làm được."

Vưu Tư mỉm cười, cho dù nụ cười nằm trên gương mặt dữ tợn như

vậy có chút vặn vẹo mà quái dị, cô không còn sức, cánh môi chỉ mấp máy
được, Nhạc Phong phải ghé sát tai lại gần mới nghe được.

"Em có lỗi... bố mẹ... em, đừng... nói với họ, mẹ sẽ... đau lòng, cứ để

họ nghĩ là em không nghe lời... trốn nhà..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.