CHUÔNG GIÓ QUYỂN 4 - HẮC ĐIỆP - Trang 84

Quý Đường Đường hít một ngụm khí lạnh, ra giá thật không thấp chút

nào. Đổi lại người khác, chắc đã rủa một câu "Dở hơi" rồi đi, nhưng Quý
Đường Đường đã lang bạt bên ngoài lâu năm, thực sự đã hiểu thấu câu
"Con người không thể chỉ xem vẻ bề ngoài", Thần Côn chính là ví dụ điển
hình, lôi thôi lếch thếch điên điên khùng khùng như bệnh nhân trốn trại,
nhưng bấm tay tính, có mấy lần hung hiểm, đều nhờ có Thần Côn hóa giải.
Nghĩ vậy, lại cảm thấy, một trăm đồng để mua được đôi câu chỉ điểm cũng
không tính là thiệt, cô ngồi xuống, móc một tờ tiền màu đỏ bỏ vào bát:
"Xem cho cháu đi đi." Ông cụ kia đáp một tiếng, bàn tay đen thủi gầy guộc
tựa như móng chim vươn tới, từ xương cằm của cô ấn lên trên, Quý Đường
Đường bị ông ta ấn đến khó chịu, đầu vô thức dịch về phía sau, không biết
sao ông cụ kia đột nhiên rụt tay lại, cặp mắt mù lòa nhìn chằm chằm cô nửa
ngày trời, mò mẫm tìm lấy tờ một trăm từ trong cái bát đưa trả cho cô: "Cô,
tôi không xem được."

Quý Đường Đường không nhận: "Vì sao không xem được?" Ông cụ tỏ

vẻ khó gần, vung tay lên một cái, vo tờ tiền lại ném vào cô: "Huyết khí quá
nặng, nhân mạng ngút trời." Đầu óc Quý Đường Đường thoáng đờ ra, trái
tim đập chậm mất nửa nhịp, ông cụ này nói nửa điều cũng không sai, chẳng
phải đúng là huyết khí quá nặng nhân mạng ngút trời hay sao? Quý Đường
Đường muốn nói gì đó, nhưng ông cụ kia không muốn để ý đến cô, cúi đầu
thò tay vào trong lớp áo ông cũ nát gãi gãi, cũng không biết là đang gãi hay
đang bắt rận, tâm trạng Quý Đường Đường nặng nề, cô cứ nghĩ lão thầy
tướng này chỉ là nhất thời nảy lòng tham, không ngờ câu đầu tiên của ông
ta đã vạch trần cô, cảm giác như bị lột da trước mặt mọi người: Ông cụ này
dường như cũng có chút hiểu biết, giờ ông ta đang suy nghĩ gì vậy, có phải
đang nghĩ cô là một kẻ mang tội giết người? Lúc Quý Đường Đường đứng
dậy, cảm thấy đầu hơi choáng váng, mắt cay xè, vốn định bước đi, chợt nhớ
tới điều gì, lại quay đầu lại bỏ tiền vào chỗ cũ cho ông ta, nói một câu:
"Cám ơn cụ, gặp được cũng coi như có duyên rồi." Mới đi được vài bước,
ông cụ kia lại gọi cô lại: "Này này, cô gái, quay lại đây." Quý Đường
Đường đỏ mắt quay lại, ông cụ thở dài nói: "Sao cô lại như vậy chứ, tôi đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.