CHURCHILL, ROOSEVELT, STALIN NHỮNG NGÀY CUỐI THẾ CHIẾN 2 - Trang 5

nhiên, vì lo ngại về an ninh, Roosevelt đánh điện cho Churchill, thông báo
"đối phương đã biết địa điểm họp" và đề nghị chuyển tới Khartoum. Hơi
lém lỉnh, Churchill, cho rằng Cairo được lính Anh bảo vệ chắc chắn, bác bỏ
mối lo ngại: "Hãy đọc cuốn Saint John, chương 14, tiết 1-4. Đừng để trái
tim ông lo lắng: hãy tin vào Chúa, tin vào tôi... Tôi sẽ chuẩn bị một địa
điểm cho ông".
Bức điện đang trên đường sang Mỹ thì Churchill bắt đầu tự trách mình. Có
phải ông đã quá phô trương khi so sánh bản thân với Chúa? Liệu ông đã
quá vội vàng khi nói "hãy tin tưởng vào tôi"? Roosevelt sẽ nghĩ về ông thế
nào? Tuy nhiên, Thủ tướng Anh sớm khuây khoả với tin tức tốt lành. Tổng
thống Mỹ bác bỏ mọi phản đối của các trợ lý và kế hoạch đến Cairo không
thay đổi.
Bà Clementine nhẹ nhàng cảnh báo Churchill nên cẩn trọng khi thảo luận
với Roosevelt trong những ngày tới. Biết rằng Churchill thất vọng vì Mỹ
không ủng hộ chiến dịch của Anh nhằm vào đảo Leros, đông Địa Trung
Hải, bà viết thư gửi Thủ tướng: "Em sợ rằng cho tới nay, chuyến đi của anh
không vui vẻ và dễ chịu. Cảm lạnh đã làm anh khổ sở và khó chịu. Em
cũng biết Leros đã làm anh vô cùng mệt mỏi. Nhưng anh đừng bao giờ
quên rằng lịch sử sẽ phán xét. Ý chí, lòng kiên nhẫn và tính cao thượng sẽ
là một phần trong sự vĩ đại của anh. Vì vậy, đừng để bản thân tức giận. Em
thường nghĩ đến điều anh nói, đó là điều tồi tệ nhất là Đồng minh không có
Đồng minh!...".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.