Bìa cuốn sách "Franklin và Winston".
Diễn viên Sarah Churchill cùng đi Cairo với cha. Cô chưa bao giờ gặp
Roosevelt và bị cuốn hút ngay khi gặp. "Ai cũng biết ông có vấn đề về sức
khoẻ, nhưng hai phút sau, vấn đề đó không còn nữa", Sarah tỏ lòng kính
trọng về sự tinh thông của Tổng thống Mỹ.
Một hôm, ở Cairo, Thủ tướng Anh nói với con gái: "Hãy sắp xếp một chiếc
xe. Cha muốn đi thăm Nhân sư và Kim tự tháp. Cha muốn biết chúng ta và
Roosevelt có thể thân thiết đến mức nào trong xe, vì nếu có thể, cha muốn
nắm được tổng thống. Nhưng cha không định làm ông ta thấy chúng ta
không thể thân thiết hơn". Sau một cuộc điều tra ngắn, hai cha con nhận ra
rằng họ có thể làm được điều đó. Thủ tướng Anh vội vã trở lại khu nhà, tìm
Roosevelt và nói: "Ngài tổng thống, ông có thể tới thăm Nhân sư và Kim tự
tháp. Tôi đã sắp xếp tất cả". Sự nhiệt tình của Churchill có sức mạnh đến
mức, Sarah nhớ lại, Roosevelt gần như lao ra khỏi ghế, nhưng rồi chợt nhớ
ra là ông không thể làm như vậy và ngồi lại vào chỗ. Quay sang Tổng
thống Mỹ, Thủ tướng Anh nói: "Chúng tôi sẽ đợi ông trong xe".
Lễ Tạ ơn diễn ra khi hai nhà lãnh đạo ở Cairo, và Roosevelt đã mang theo
mấy con gà tây. "Hãy coi nhau như người nhà", Roosevelt nói với
Churchill. Và Tổng thống Mỹ, Thủ tướng Anh ăn tối cùng Sarah, Elliott
Roosevelt, John Boettiger, Harry và Robert Hopkins. "Harry đã sắp đặt một
đội quân nhạc chơi ở ban công", Boettiger viết thư cho Anna Roosevelt.
"Chúng tôi dùng cocktail trước khi ăn, rồi uống sâm banh". Churchill về
sau cũng thừa nhận tất cả đã có bữa tiệc hết sức vui vẻ. "Hai con gà tây lớn
được bày trên bàn. Ngài tổng thống chủ trì bữa tiệc hết sức chuyên nghiệp",
Thủ tướng Anh hồi tưởng. Ông cảm ơn Roosevelt vì thời gian thư giãn đó.
Rồi tất cả sang phòng hoà nhạc. Những bản nhạc Carry Me Back to Old
Virginny, Marching Through Georgia... cất lên. Thủ tướng Anh mời Pa
Watson, thư ký yêu quý của Tổng thống Mỹ, nhảy. "Chỉ sau vài giờ, sự cẩn
trọng không còn nữa. Không khí rất thân mật", Churchill viết trong nhật ký
chuyến đi.