CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 136

- Tôi nghĩ không có hại gì. Có điều đi hơi xa, e bà mệt. Nhưng điều này cũng
không còn đáng ngại nữa, vì ngày nay phương tiện giao thông rất tiện lợi. Bà
có thể đáp máy bay. Nhưng bà nên đem theo cô Leatheran, được không ạ?

- Con Amy ấy à? Tất nhiên rồi. Nhất định tôi phải có nó đi theo giúp đỡ.

o O o

Bà Matilde đưa mắt quan sát khắp phòng nghỉ của khách sạn. Căn phòng
rộng rãi, đầy đủ tiện nghi, nhưng hơi khô khan. Trên tường treo một tấm biển
bằng kiểu chữ gô-tích [1]. Tiếng Đức của bà Matlide không còn tốt như xưa
kia, nhưng nhìn những dòng tiếng Đức viết kiểu chữ cổ đó, bà bỗng thấy như
mình trẻ lại mấy chục tuổi. Ôi! Tuổi trẻ! Bà Matilde nhớ lại bao nhiêu kỷ
niệm thời còn trẻ trung.

Có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. Cô Amy ló đầu vào, hỏi:

- Bà chủ có ngủ được không ạ?

- Rất ngon, Amy yêu quý. Ta đang muốn nhờ cháu ra bưu điện bỏ cho ta lá
thư. Cháu đợi ta một chút nhé.

Nói rồi bà Matilde ngồi vào bàn, lấy tờ giấy ra viết. Lát sau bà đặt bút xuống,
lẩm bẩm:

- Chắc bà ta ngạc nhiên lắm đây!

Cô Amy hỏi:

- Bà chủ vừa bảo gì ạ?

- Ta đang viết lá thư cho bà bạn mà ta đã kể cháu nghe rồi đấy.

- Cái bà đã năm chục năm nay bà chủ chưa gặp phải không ạ?

- Chính là bà ấy đấy.

- Ngày nay con người ta chóng quên lắm. Cháu sợ bà ấy không nhớ ra. Nửa
thế kỷ rồi còn gì!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.