CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 15

nhận lời đề nghị của tôi hay không? Bởi thời gian không còn nhiều nữa.

- Còn hộ chiếu của cô thì sao? Hay tôi phải mua một bộ tóc giả và cải trang
thành phụ nữ?

- Ông không cần phải làm thế. Coi như chỉ là ông bị kẻ gian đánh thuốc mê
và lấy cắp tấm áo măng-tô cùng một số giấy tờ: hộ chiếu, vé máy bay... Mà
thôi, ông phải quyết định ngay. Thời gian gấp lắm rồi, tôi lại còn phải cải
trang nữa chứ!

- Thôi được, tôi bằng lòng. Quả là tôi có tính không muốn bỏ qua một dịp
được nếm mùi mạo hiểm.

- Tôi cũng đã đoán là ông sẽ bằng lòng.

Stafford lấy hộ chiếu trong túi trong của áo vét ra, bỏ vào túi trong của tấm áo
măng-tô rộng thùng thình đặt trên ghế băng. Rồi chàng đứng dậy, đưa mắt
quan sát xung quanh, lấy dáng điệu nhàn tản đi lững thững về phía các quầy
bán bách hoá.

Stafford mua một cuốn sách gáy bọc da xong, sờ vào những con vật nhồi
bông. Cuối cùng chàng chọn mua một con gấu trúc.

Sau đấy, Stafford lững thững quay về chỗ cũ, thấy tấm áo măng-tô đã biến
mất, cả cô gái kia cũng không còn ở đó. Nhưng cốc bia uống dở dang vẫn còn
trên bàn. Chàng nhấp thử, thấy có vị thuốc ngủ, bèn nốc một hơi cạn.

Rồi Stafford đứng lên, đi lững thững sang đầu kia của phòng chờ, ngồi xuống
chiếc ghế giữa đám hành khách phụ nữ và trẻ em đang nói chuyện và cười
đùa ầm ĩ. Chàng thầm nghĩ, vậy là mình đã chấp nhận chuyện mạo hiểm.
Stafford ngáp, ngả người ra lưng ghế. Loa thông báo chuyến bay đi Teheran
[7] sắp cất cánh, mời hành khách lên máy bay. Đám đàn bà trẻ con ồn ào thu
xếp hành lý, dắt díu nhau đi về phía cửa ra sân bay. Stafford mở cuốn sách ra
định đọc, nhưng mắt díu lại. Chàng ngáp một cái nữa rồi nhắm mắt, ngủ thiếp
ngay...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.