CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 41

lật xem mục này nhưng lần nào cũng thất vọng và cả ngạc nhiên nữa. Chàng
thầm nghĩ, tại sao mình lại mong hồi âm đến thế? Chàng đưa mắt lướt nhanh
các cột báo. Quá nửa số rao vặt là những lời quảng cáo trá hình.

Đột nhiên Stafford dừng lại. Hai dòng chữ làm chàng chú ý:

Nhắn ông khách Frankfurt. Thứ năm 11-11, bảy giờ ba mươi tại cầu
Hungerford Bridge.

Thứ năm 11 tháng 11! Nhưng chính là hôm nay. Stafford ngả người ra lưng
ghế bành, uống thêm một ngụm cà phê. Cầu Hungerford Bridge là cây cầu
ngay gần ga xe lửa Charing-Cross.

o O o

Trên cầu gió thổi lạnh, buốt và mưa phùn lất phất. Stafford dựng cổ áo mưa
lên, đi tiếp. Nhìn xuống dưới, chàng thấy nước sông màu xám xịt còn trên
cầu người qua lại đều mặc áo mưa kín mít và đi rảo bước. Stafford thầm nghĩ,
như thế này sẽ rất khó nhận ra người đã hẹn gặp chàng.

Đột nhiên một phụ nữ choàng áo măng-tô kín mít đâm sầm vào Stafford, ngã
khuỵu xuống. Chàng đưa tay để bà ta nắm, rồi kéo bà ta đứng lên. Chàng hỏi:

- Bà có đau lắm không?

- Không sao, cảm ơn ông.

Vừa nói, người phụ nữ vừa dúi vào tay Stafford một thứ gì đó rồi quay ra, đi
nhanh lẫn vào đám đông người qua lại trên cầu. Stafford đi tiếp. Chàng
không thể đuổi theo người phụ nữ kia vì thấy rõ cô ta không muốn thế. Chàng
rảo bước, tay thọc sâu vào túi áo.

Vài phút sau, đến đầu kia cây cầu, Stafford ghé vào một quán giải khát nhỏ,
gọi một tách cà phê. Sau đó chàng mở ra xem thứ chàng vẫn nắm chặt trong
bàn tay phải. Một chiếc phong bì bằng chất dẻo. Chàng hồi hộp mở ra.

Bên trong là một tấm vé xem hòa nhạc tối hôm sau ở Cung Festival Hall, một
trong những rạp biểu diễn lớn nhất và sang trọng nhất thành phố London.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.