CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 70

- Cách đây một hoặc hai ngày tôi đã nghe thấy ông bạn của tôi, đại tá
Pikeaway, kể về ông.

Bây giờ thì Stafford nhớ ra rất rõ cái lần duy nhất chàng đã gặp ông Robinson
này, đó là hôm có mặt cả đại tá Pikeaway. Chàng nhớ lại cả lời Horsham nhận
xét về ông ta...

Stafford đưa mắt nhìn ba người còn lại. Một người ngồi trong xe đẩy bên
cạnh lò sưởi đang cháy là người rất nổi tiếng trên toàn nước Anh, mặc dù
ngày nay ít thấy ông xuất hiện hơn trước kia. Ông ta bị tàn tật và phải cố
gắng rất lớn mỗi khi xuất hiện trước công chúng. Đó là Huân tước
Altamount. Khuôn mặt ông gầy gò, với chiếc mũi to, hai tai vểnh ra, mái tóc
hoa râm để lộ ra toàn bộ vầng trán vả chải hất ra sau gáy, trông giống như cái
bờm ngựa dầy. Huân tước Altamount nhìn thẳng vào mắt Stafford rồi chìa tay
ra với chàng.

Ông nói giọng khẽ và xa vắng của người già.

- Xin lỗi, tôi không đứng lên được vì cái lưng không cho phép. Hình như ông
mới đi Malaysia về phải không nhỉ?

- Vâng, đúng thế.

- Chuyến đi có lý thú và đạt kết quả không? Tôi đoán ông không cho là lý thú
và đạt kết quả, mà như thế là đúng. Dù sao tôi cũng rất mừng ông đã đến
được đây tối nay. Chắc nhờ tiểu thư Mary Ann?

Ông ta gọi nàng cũng bằng cái tên đó, giống như Horsham. Có nghĩa nàng
cũng nằm trong tổ chức của họ, điều này Stafford không còn hồ nghi gì nữa.
Stafford không phải không biết rằng Huân tước Altamount hết lòng bảo vệ
nước Anh, cho đến hơi thở cuối cùng. Ông ta hiểu biết rất cặn kẽ về nước
Anh, về tất cả các chính khách, kể cả những người ông ta không trực tiếp gặp
gỡ.

Huân tước Altamount nóí:

- Tôi xin giới thiệu đồng sự của chúng ta, ông James Kleek.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.