CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 89

- Hồi đó, họ hàng, bè bạn cô có chấp nhận Hitler không? Có tin vào hắn
không? Nhưng có lẽ tôi không nên hỏi cô câu đó?

- Họ hàng và bè bạn tôi căm ghét Hitler và tất cả những gì liên quan đến hắn.
Nhưng họ vẫn hô “Heil Hitler!” [3] như mọi người khác. Họ chấp nhận tình
trạng thực tế. Họ còn làm khác sao được? Vào thời đó ai đám làm gì khác?

- Hình như chúng ta đang đi về phía rặng núi Dolomites thì phải.

- Địa điểm nào thì có gì quan trọng?

- Nghĩa là chúng ta đang tiến hành cuộc thám hiểm?

- Chắc chắn rồi. Nhưng không phải thám hiểm địa lý. Chúng ta sẽ đến thăm
một nhân vật đặc biệt.

Stafford ngước nhìn lên đỉnh núi cao ngất.

- Tôi có cảm giác cô đang đưa tôi lên gặp vị Sơn Nhân lừng danh.

- Ông muốn nói đến gã Trùm Sát thủ, chuyên dùng ma túy để điều khiển đám
đồ đệ giết người cho hắn mặc dù chúng biết rằng rồi đến lúc bản thân chúng
cũng sẽ bị giết, nhưng chúng tin sau khi chết chúng sẽ được lên thiên đường
của đạo Islam, nơi cực lạc, đầy gái đẹp và rượu ngon tha hồ hưởng mãi mãi.

Nàng dừng lại một chút rồi nói tiếp:

- Tôi cho rằng suốt trong lịch sử, liên tục xuất hiện những kẻ giỏi mê hoặc,
kích động đám đông, khiến họ tin rằng chúng là những thiên tài, những người
nhà trời, và họ sẵn sàng đi đến chỗ chết vì chúng. Không phải là những tín đồ
Islam hoặc tín ngưỡng nào khác, mà cả những tín đồ Ki-tô nữa.

- Tín đồ Ki-tô? Như Huân tước Altamount chẳng hạn?

- Tại sao ông lại gộp cả Huân tước Altamount vào số đó?

- Bởi đêm hôm trước, ngồi trong tòa lâu đài của ông ta, bỗng một lúc tôi có
cảm giác ông ta giống như một pho tượng thánh tạc bằng đá, ngồi trên bàn
thờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.