CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 87

- Tôi phục niềm tin tưởng của cô đấy.

Hai người vào nhà hàng.

Thức ăn ở đây rất ngon, tuy không cầu kỳ gì lắm. Luôn có người bắt chuyện
với họ. Hai người nhận ra Stafford, tỏ vẻ rất ngạc nhiên đồng thời mừng rỡ
thấy chàng có mặt tại đây. Renata tỏ ra quen biết khá nhiều người, trong số
đó có nhiều người nước ngoài, chủ yếu là Đức và Áo, nhưng có cả hai người
Hoa Kỳ đến chào nàng. Tuy nhiên câu chuyện chỉ xoay quanh những chuyện
vụn vặt về âm nhạc hoặc về những người cùng quen biết họ đã gặp. Vì ai
cũng vội vã: thời gian nghỉ để ăn uống đã quá một tiếng đồng hồ.

Ăn xong, nàng nữ công tước và chàng vệ sĩ của nàng quay vào rạp nghe nốt
hai nhạc phẩm cuối cùng của đểm biểu diễn: bản giao hưởng của một tác giả
trẻ tên là Solukonov, nhan đề Niềm vui phân rã và khúc dạo đầu của nhạc
kịch Những ca sĩ bậc thầy của Wagner.

Sau khi ra khỏi rạp, chiếc ô-tô đã đợi họ để chở họ về khách sạn duy nhất
trong làng. Lúc Stafford chúc nàng ngủ ngon, Renata nghiêng người nói thầm
vào tai chàng:

- Bốn giờ sáng ta lên đường nhé!

Renata nói câu ấy lúc hai người đứng trước cửa phòng nàng. Nói xong nàng
mở cửa bước nhanh vào rồi đóng cửa lại.

o O o

Đúng bốn giờ kém ba phút sáng hôm sau, Stafford nghe thấy tiếng gõ nhẹ
vào cửa. Chàng mở thì thấy Renata. Nàng nói ngay:

- Xe đã đợi chúng ta ngoài cửa khách sạn.

Giữa trưa họ vào ăn trong một quán nhỏ nông thôn. Trời đẹp tuyệt vời và
phong cảnh cũng vô cùng ngoạn mục. Tuy nhiên Stafford vẫn chưa yên tâm
vì chưa biết Renata dẫn chàng đến đây để làm gì. Chàng cảm thấy cứ mỗi lúc
lại khó hiểu thêm cô gái, mà cô thì chỉ thỉnh thoảng lắm mới nói một câu. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.