CHUYẾN BAY FRANKFURT - Trang 90

- Ông nói có phần đúng, vì rất có thể một người nào đó trong chúng ta sẽ
chết. Thậm chí không phải chỉ một, mà nhiều người...

Nàng ngừng lại giữa câu để Stafford nói tiếp:

- Đôi khi tôi nghĩ đến một thứ khác. Tôi nhớ đến một đoạn trong Tân Ước,
hình như trong chương Phúc âm theo thánh Luc. Trong buổi tối cuối cùng,
Chúa nói với các đồ đệ rằng “Kẻ sẽ phản bội và nộp ta hiện đang ngồi cùng
với chúng ta, bên cái bàn ăn này”. Một trong số đồ đệ của Chúa đã bị Quỷ Dữ
nhập vào. Cho nên rất có thể một người trong chúng ta cũng sẽ phản bội
chúng ta giống như thế:

- Ông cho rằng chuyện ấy có thể xảy ra?

- Gần như tôi chắc chắn như thế. Kẻ đó là một người chúng ta biết rõ và
chúng ta xưa nay vẫn tin tưởng, một kẻ ban đêm không mơ thấy những vị tử
đạo mà hắn mơ thấy ba mươi đồng tiền [4], và khi thức dậy, hắn cảm thấy
như đã nắm số tiền đó trong tay.

- Một kẻ dám làm điều ác chỉ vì hám tiền?

- Hoặc thèm khát danh vọng.

Renata im lặng một lát rồi nói, vẻ suy nghĩ:

- Trước kia tôi có một người bạn gái, một lần, trong lúc làm công tác ngoại
giao, chị ấy nói với một phụ nữ Đức rằng chị ấy vô cùng xúc động trong một
buổi làm lễ Thương Khóc [5]. Người phụ nữ Đức đáp lại giọng khinh bỉ:
“Chị không hiểu đấy thôi. Người Đức chúng tôi không cần đến một ông
Jesus. Chúng tôi đã có Adolf Hitler”. Bà ta chỉ là một phụ nữ Đức bình
thường và rất lành hiền. Nhưng bà ta chịu tác động của thứ tình cảm chi phối
vô số người Đức lúc đó. Hitler là một người diễn thuyết cực giỏi. Công chúng
nghe y nói như bị thôi miên, sẵn sàng chấp nhận mọi tội ác ghê tởm nhất của
y, các phòng giết người bằng khí ga, các kiểu tra tấn man rợ của cơ quan
Gestapo [6].

Mary Ann nhún vai rồi nói tiếp, giọng đã điềm tĩnh hơn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.