CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 116

giày bóng lộn có thể trông thấy rõ cái đầu gối gầy guộc. Sau khi để tôi phải ngồi
chờ chán chê, cô bảo:

- Nào, cậu cả vào đi.

Rồi cô dẫn tôi đi dọc theo hành lang rẽ vào một cái buồng nhỏ. Cô bảo:

- Trước khi cậu vào tôi muốn nói một điều để cậu rõ, nếu lão già nói về một

cái gì đó mà cậu không trông thấy thì cậu phải nói: "Làm gì có chuyện đó!". Cậu
tuyệt đối không được tỏ ra tin vào những điều lão nói.

Tôi chẳng hiểu cô ấy nói gì, tôi chỉ biết chắc một điều, cô ấy không có

quyền gọi ông là lão già. Ông tôi cũng có tên như mọi người khác kia mà. Chúng
tôi đi vào phòng

Ôi trông kìa, ông tôi nằm lọt thỏm trên một cái giường trải ga trắng tinh.

Ông nhìn chăm chăm con ruồi đậu trên trần. Trông ông thật buồn bã và bất hạnh.
Trước khi rời căn buồng cô y tá Gribbel liếc nhìn ông ngoại rồi đe:

- Này, đừng nói chuyện nhảm nhí vớ vẩn, rõ không? Hãy nhớ rằng: chuyện

đó làm gì có. Cô ấy ngồi trên một chiếc ghế cạnh cửa ở ngoài hành lang.

2

Khi trông thấy tôi, ông mừng rỡ ra mặt. Mắt ông dường như bừng sáng. Ông

nói:

- Ôi Chris, ông chờ cháu mãi. Cháu phải đưa ông đi khỏi cái nơi kinh khủng

này. Những cây cà chua của ông sẽ chết mất thôi. Ông phải ra khỏi nơi này.

Ông liếc mắt nhìn ra cửa rồi khẽ khàng:

- Cô ta như một con diều hâu canh giữ ông suốt ngày. Cháu là cơ hội duy

nhất của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.