CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 118

- Thấy, thấy... Ông không những trông thấy nó mà còn đánh nhau với nó.

Ông và nó vật lộn với nhau ở cửa cống tiêu nước thải vùng Donovan. Hôm đó nó
rượt theo con Doo Dah. Nó rất thích ăn chó và mèo. Nó nhai xương chúng rau
ráu. Nhưng ông bảo nó: "mày chỉ có thể vồ con Doo Dah qua xác của ta". Ông
cũng gây cho nó một vài vết thương.

Ông đứng vọt dậy, với cái chổi chỗ tủ đứng rồi hùng hổ đánh nhau với con

rồng tưởng tượng. Ông thọc chiếc cán chổi rồi nhảy lùi lại. Ông nhảy vọt lên
giường, tư thế sẵn sàng chiến đấu như một con sư tử:

- Rồng, lại đây, mày bắt con chó của tao xem nào! Mày định ăn thịt nó hả?

Đồ quái vật hôi hám...

Ông lao theo con vật vô hình và chọc chiếc cán chổi như chọc cây mác.

Trông ông hùng dũng như một tên cướp biển đang chống trả kẻ thù khi con tàu
đang chìm dần. Bỗng có tiếng nói hách dịch, lạnh lùng vang lên ở trong phòng:

- Về giường.

Cô y tá ra lệnh. Hai con mắt cô ta giận dữ nheo lại như muốn phóng ra

những tia chớp. Cô quát lên với ông.

- Này, hãy thôi nói những chuyện nhảm nhí đó đi. Không có rồng riếc gì cả.

Chỉ có rồng trong cái đầu ông mà thôi. Đúng là một lão già điên khùng!

Tôi nói:

- Không phải thế. Ông không điên. Ông là ông ngoại của tôi, đây không phải

là chỗ của ông, ông muốn ra khỏi nơi này.

Cô ta nheo mắt cho tới khi mắt cô chỉ còn là một cái vệt ngang rồi nói:

- Mày lại càng làm cho ông mày quẫn trí. Nội trong năm phút nữa mày phải

đi khỏi nơi này.

Nói xong cô nhìn ngang nhìn ngửa một lúc rồi đi ra ngoài. Trong khi đi từ từ

về giường của mình ông nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.