CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 133

- Hắn chơi bản nhạc "Click go the Shers" phải không?

Tôi gật đầu. Ông đứng phắt dậy với khẩu súng bắn đạn ghém treo trên

tường. Ông chạy vọt ra cửa và chĩa khẩu hai nòng về phía ngôi nhà lão Foxy bắn
liền hai phát. Tiếng nổ rất to làm mấy miếng kính cửa sổ rung lên bần bật. Tôi
chạy vọt ra ngoài và nhìn xuống dưới núi, xa xa là ngôi nhà của lão Foxy. Một
bóng người bé tí xíu đang đứng ở hiên chỉ trỏ về phía chúng tôi. Một tia chớp
sáng chói, sau đó lại một phát súng nổ rền vang từ khẩu súng bắn đạn ghém. Ông
tôi nói:

- Xong, cho qua, xa hàng dặm rồi.

Ông đi vào, vừa đi vừa cười thầm một mình. Kể cũng không có gì lạ khi lão

Foxy bắn trượt. Cũng không có gì lạ khi hai người chỉ bắn sát sàn sạt. Vì không
thể dùng súng bắn đạn ghém để bắn xa. Tôi hỏi:

- Thưa ông có chuyện gì vậy? Vết xước đó không thể do ông ấy gây nên.

Xung quanh chỗ cháu ngồi không có lấy một bóng người. Cháu nghĩ, rất có thể
đây chỉ là một tai nạn nho nhỏ.

Ông tôi trầm ngâm không đáp. Ông ăn một lát bánh mỳ quệt đầy mứt quả.

Sau đó ông dùng lưỡi đẩy đi đẩy lại hàm răng giả để gạt những hạt nhỏ trộn lẫn
trong mứt quả. Ông nói:

- Cháu đừng bận tâm về những việc không liên quan tới cháu. Foxy là một

lão già nham hiểm hơn cả rắn độc. Chính lão ta đã xẻo thịt cháu đấy.

Tôi nói:

- Nhưng mà...

- Không nhưng gì cả. Từ nay ông không cho phép cháu đi lung tung mà

không có lệnh của ông.

Câu chuyện đến đó là hết, ông không muốn nói gì nữa. Ban đêm tôi ngủ trên

tấm đệm cũ. Tôi cựa quậy trằn trọc một lúc rồi thiếp đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.