CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 150

BỆ XÍ BỌC NHUNG

1

Ông Simpkin quyết định sẽ đi khỏi ngôi nhà này. Nhưng phải 12 giờ đồng

hồ nữa kia. Phải chờ cho đến lúc trời tối đã, ông sẽ nhón chân xuống cầu thang,
nhất định lão Gobble sẽ không biết gì cả. Vào giờ ấy thì hắn đã ngủ từ lâu rồi và
lại ngáy ầm ầm như mọi khi. ấm đun nước sôi réo lên. Ông Simpkin vội vã vào
bếp pha cà phê cho Gobble theo kiểu mà hắn vẫn thích. Cho bốn thìa đường, kem
sữa, không cho sữa và khuấy năm lần rưỡi. Phải đúng y như thế, không hơn,
không kém. Bỗng lát bánh mỳ nướng bật ra khỏi lò. Ông Simpkin vội vã quết bơ
lên lát bánh, ông vội lắm vì sợ bánh bị nguội. Gobble rất ghét ăn bánh nguội. Hắn
là người rất khó tính trong chuyện ăn uống. Trứng cũng đã luộc xong. Chín quả
cả thảy. Mỗi quả đều được trùm một cái mũ len tí xíu để giữ ấm. Tiếng quát của
lão Gobble ở trong phòng vọng ra:

- Nhanh lên, thằng ngốc kia. Lão rất ghét phải chờ đợi bữa điểm tâm.

Ông Simpkin hai tay run bần bật, hấp tấp đi vào buồng ngủ của người anh:

- Xong rồi, tất cả đều đúng như mong muốn.

Gobble tìm cách đứng dậy. Lão là người to béo phục phịch, cái giường của

lão oằn xuống, kêu răng rắc:

- Đồ ngốc, còn đứng ngây ra nữa, giúp tao một tay!

Ông Simpkin đặt vội cái khay lên sàn, sau đó tìm cách đỡ lão béo dậy, song

ông không làm nổi, tay ông gầy guộc khẳng khiu, cơ bắp thì nhão nhoẹt. Mặt ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.