CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 17

Để làm cho bác vui, tôi đề nghị:

- Trong khi chờ đợi chúng ta sẽ đi tìm ếch tích nước.

Bác lắc đầu và nói:

- Chúng ta phải tiết kiệm năng lượng của mình. Mọi việc chúng ta cần làm

là phải kiên trì chờ đợi được giúp đỡ và cần tránh mọi sự vận động không cần
thiết.

Tôi vô cùng ân hận. Giờ thì bác ấy chẳng bao giờ nhìn thấy loài ếch tích

nước nữa, mà tất cả chỉ vì lỗi của tôi! Chúng tôi lấy một tấm vải bạt, một phía
buộc vào mui xe, làm thành cái mái che nắng. Bác Grandpop đưa cho tôi bi đông
nước và nói:

- Cháu hãy uống hai ngụm.

Tôi ngửa cổ và uống đúng hai ngụm. Ví thử tôi có muốn thêm cũng không

còn đến ngụm thứ ba. Cái bi đông cạn khô. Bác Grandpop đã nhường cho tôi
những giọt nước cuối cùng. Bác là người như vậy đấy.

6

Liệu chúng tôi có thể chịu đựng bao nhiêu lâu? Bác Grandpop chắc sẽ chết

trước. Vì tôi thì còn trẻ và khỏe mạnh còn bác ấy thì già nua, yếu ớt. Điều gì sẽ
xảy ra nếu bác ấy bị chết còn tôi thì sống? Thời gian trôi đi chậm chạp. Màn đêm
từ từ buông xuống. Muỗi bay vo ve. Thỉnh thoảng lại có cái gì đó động cựa trong
đêm tối mịt mù. Trăng lên. Trời lạnh. Chúng tôi cuộn tròn trong chăn. ạang ra trời
nóng lên rất nhanh. Miệng tôi khô khốc và đầy cát bụi. Tôi hầu như không thể
nuốt được. Bác Grandpop lờ đờ chậm chạp, dường như bác đang chìm trong một
cơn ác mộng. Mặt trời mỗi lúc một cao. Bác Grandpop lảm nhảm:

- Ếch ơi, con ếch tích nước bé bỏng của ta ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.