CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 181

được đổ vào bát rồi trộn thêm đường. Liều lượng và cách pha đúng như ý muốn
của tôi. Tuyệt thật. Nó biết tôi muốn ăn sáng và nó tự động lấy những thứ mà tôi
thích, chẳng cần tôi phải nói lấy một lời. Tôi chờ một lúc để cho món bỏng ngấm
sữa và mềm ra. Tôi muốn thử khả năng của snookle. Tôi muốn lấy mấy tờ báo ở
thùng thư. Snookle lướt ra cửa, nó mở cửa, rồi đứng sững giữa lưng chừng giời.
Tôi bảo nó:

- Tiếp tục đi, ra ngoài!

Hai con mắt đảo đi đảo lại, hết quay sang bên này lại ngoảnh sang bên

kia. Nó lắc đầu. Tôi nhìn ra cửa và thấy một người đàn ông đi xe đạp tới. Khi
người đó phóng xe qua, snookle lao như bay tới thùng thư và lấy báo. Tôi hiểu ra
rằng nó không muốn ai nhìn thấy, trừ ông chủ của mình. Tôi là ông chủ của nó vì
tôi đã giải phóng nó ra khỏi cái chai. Nó chỉ xuất hiện trước mặt tôi. Snookle đi
theo tôi vào buồng. Tầm bay lý tưởng của nó là ở độ cao hai mét. Hôm nay
không phải đi học nên tôi quyết định mặc áo bò. Đúng lúc tôi đang nghĩ như vạy
thì snookle bay tới tủ quần áo. Bằng đường không, tôi nhận được bộ quần áo bò,
áo ba lỗ và đồ lót. Mọi thứ được để ngăn nắp ở trên giường. Chuyện sau đây quả
có làm cho tôi ngạc nhiên. Snookle cởi bộ quần áo ngủ mà tôi đang mặc và bắt
đầu mặc quần áo cho tôi. Tôi cảm thấy ngường ngượng, nó làm như mình còn bé
lắm và phải để mẹ mặc quần áo cho. Tôi cảm thấy những ngón tay thon dài, lành
lạnh lướt trên thân thể mình. Tôi bảo nó:

- Thôi đi, snookle, cậu không phải mặc quần áo cho tôi đâu.

Nhưng nó không chịu nghe. Thế là tôi hiểu snookle làm mọi việc, bất

chấp người ta muốn hay không. Tôi cảm thấy buồn buồn trong mũi và sắp sửa hắt
xì hơi, nhanh như chớp snookle lấy khăn lau trong túi quần tôi và để ngay trước
mũi. Tôi hắt xì hơi vào chiếc khăn và nói:

- Cám ơn cậu, để tôi tự làm cũng được mà!

Sau đó tôi đi vào bếp và ăn sáng. Snookle vớ vội cái thìa. Tôi tìm cách

giật lại nhưng nó đã vục thìa vào cốc sữa có bỏng bim bim và đẩy thìa vào mồm
tôi. Tôi ngậm chặt miệng lại vì không muốn nó làm những trò vớ vẩn đó. Nhưng
với bàn tay lạnh giá, vô hình nó bóp chặt vào má và đẩy cái thìa đầy ú thức ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.