CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 180

nhưng tôi tin rằng sinh vật bé bỏng này đang tìm cách nhoài người lên miệng
chai. Hai con mắt vươn lên miệng chai rồi trườn ra ngoài. Nó ngồi ngay ngắn trên
miệng chai và nhìn tôi rất khoái chí. Tôi không nhìn thấy miệng nó và cũng
không thấy khuôn mặt nó nhưng tôi đoán chắc rằng nó đang cười. Tôi hỏi nó:

- Này cậu tên là gì?

Kể cũng lẩm cẩm, ôi lại chuyện trò với một sinh vật mà mình chưa biết

bao giờ, cứ làm như nó biết trả lời không bằng. Nhưng quả thật tôi cảm thấy nó
hiểu tôi. Thế mà tôi vẫn giật bắn mình khi sinh vật bé bỏng đó bỗng nhiên trả lời
tôi. Nó không dùng từ, cũng không nói. Nhưng tôi nghe rõ câu trả lời của nó
trong đầu mình. Từ snookle bỗng hiện ra trong óc tôi. Tôi hỏi:

- Này, cậu snookle, cậu là ai, cậu muốn gì?

Nó lại trả lời tôi mà không nói lấy một tiếng. Câu trả lời của nó ngấm

vào suy nghĩ của tôi:

- Tôi là kẻ tôi tớ của ông chủ. Mọi mong muốn của ông chủ là mệnh lệnh

đối với tôi.

Thực ra thì nó không nói đúng từng từ như vậy, bởi vì nó có dùng từ để

nói đâu. Nhưng ít nhiều thì tôi cũng có thể hiểu nó muốn gì. Nhất là khi nó nói
những mong muốn của tôi là mệnh lệnh đối với nó. Sau đó tôi phát hiện ra một
điều là nó có thể đọc được những suy nghĩ của tôi. Nó biết tôi muốn gì mà không
cần tôi phải nói lấy một lời.

3

Bỗng bụng tôi sôi ùng ục. Tôi thấy đói cồn cào. Hai con mắt liếc chéo

qua chiếc bàn hướng về phía kho thực phẩm. Snookle biết bay. Sau đó tôi trông
thấy một gói bỏng bim bim và một cái bát bay ra, sát theo sau là đôi mắt. Cửa tủ
lạnh bật mở và chai sữa cũng lướt ra ngoài như cách trên. Bỏng bim bim và sữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.