CHUYỆN BÍ ẨN THƯỜNG NGÀY - Trang 76

Nó hỏi tôi với ánh mắt nghi ngờ:

- Anh không trốn đi chứ?

- Ta hứa với chú mày đấy.

Những bàn tay vô hình buông tôi ra.

Tôi được tự do đi lại trong phòng. Tôi nghĩ tới Mary, chắc chắn lúc này nó

đang run sợ hốt hoảng. Nhưng cái con ma Punk này thì hoàn toàn không thể làm
cho tôi biết sợ là gì. Tôi hỏi nó:

- Này, cậu đã xem "Những bóng người trong đêm" chưa? Cũng có một số

pha được đấy.

Nó nói:

- Không, em chưa xem phim đó. - Nó luống cuống. - Chết rồi, ông chủ tới,

anh ngồi lên giường đi, cuộc thi sẽ bắt đầu ngay đấy.

5

Tôi ngồi đúng vị trí theo yêu cầu. Ông chủ trôi bồng bềnh xuyên qua tường.

Ông ta mặc một bộ complê kẻ sọc, áo sơ mi màu trắng và đeo cra-vát đen. Tay
trái lão cầm một chiếc cặp da màu đen, mắt đeo kính gọng vàng. Tôi có thể nhìn
thấu qua lão ta. Lão không hề mảy may quan tâm đến tôi và chỉ hơi chú ý đến
thằng Punk-con ma. Lão ngồi xuống ghế, mở cặp, lấy bút bi và cuốn sổ ghi chép.
Sau đó lão nhìn đồng hồ rồi nói với Punk-con ma:

- Mày có 10 phút. Bắt đầu đi!

Tôi có thể tưởng tượng là thằng Punk-con ma rất hồi hộp. Nó muốn nhất

định phải thi đỗ. Và để được như thế nó nhất thiết phải làm tôi sợ hãi thực sự.
Nhưng tôi là người không biết sợ. Không sợ một chút nào cả. Vì tôi đã xem phim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.