CHUYỆN BUỒN KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC CỦA ÊRÊNHDIRA NGÂY THƠ VÀ NGƯỜI BÀ BẤT LƯƠNG - Trang 18

ghé lại đây thôi.
Êrênhđira nhìn bà mình vẻ đắn đo :
- Thôi được, anh cho xin tiền vậy!
Uylix đưa tiền cho cô gái. Êrênhđira nằm xuống giường nhưng anh lại
đứng ngây ra, người run rẩy. Cái quyết tâm của chàng trẻ tuổi bỗng bay mất
ngay trong lúc cần phải hành động nhanh chóng. Êrênhđira cầm lấy tay anh
giục mau lên. Chỉ lúc này cô gái mới biết anh chàng đang sợ sệt. Cô gái
thừa biết cái kiểu sợ ấy của những chàng trai lần đầu được hưởng cái của
ấy
.
- Lần đầu tiên phải không? – Cô gái hỏi.
Uylix không trả lời nhưng lại gượng cười vẻ thú nhận. Lúc này Êrênhđira
trở thành một người khác, một phụ nữ sành sỏi.
- Anh hãy thở đều đều và chầm chậm thôi- Cô gái nói - Lần đầu tiên người
đàn ông nào mà chẳng thế. Chỉ lát nữa thôi anh sẽ thấy hết sợ.
Cô để anh nằm bên cạnh mình. Trong lúc cởi quần áo cho anh, với thủ
thuật nhà nghề, cô đã làm cho anh ngày một dạn thêm.
- Anh tên gì ?
- Uylix.
- Tên ấy có vẻ tên người Mỹ nhỉ?
- Không phải. Đó là tên một người từng đi du lịch trên biển.
Êrênhđira vạch bộ ngực của Uylix hôn lên nó rồi khịt mũi ngửi.
- Ôi đẹp quá. Cứ như vàng ấy. À mà sao thơm thế, thơm mùi hoa quả.
- Mùi cam chín đấy !
Giờ đã hết lo, anh mỉm một nụ cười hóm hỉnh :
- Để lừa thế gian, cha con anh mang nhiều chim trên xe tải. Thực tình cha
con anh mang cam lậu lên vùng biên giới.
- Cam không phải là hàng lậu.
- Nhưng những quả cam này là một thứ hàng lậu. Em có biết không, mỗi
quả cam này trị giá năm vạn đồng đấy.
Lâu lắm rồi lần này Êrênhđira mới bật cười :
- Gớm ! Anh phịa chuyện mà mặt cứ tỉnh bơ đi. Rõ ghét !
Cô gái trở nên thành thật và hay nói, cứ như thế tính ngây thơ trong trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.