CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 115

Lần này thì Mia chộp lấy điện thoại kịp lúc liền bấm nút nhận cuộc gọi.

- Vâng, cô nhỏ giọng. Không, tôi không phải phục vụ bàn…phải rồi, là

tôi đây, tôi không nghĩ anh lại gọi sớm thế...tôi hiểu rồi, tôi đã nói đùa anh...
Được chứ, tôi đến được...ở đâu nhỉ?... Tôi không biết...trước cửa Opéra
Garnier lúc 13 giờ...rõ rồi, hẹn lát nữa gặp...vâng, tạm biệt...dĩ nhiên, không
sao mà...tam biệt.

Mia cất điện thoại vào túi xách rồi quay lại ngồi vào bàn. Daisy rót thêm

cho bạn một tách trà rồi nhìn cô chằm chằm.

- Nhân viên dẫn chỗ trong rạp cũng là người Thụy Điển sao?

- Gì kia?

- Gloria Gaynor ấy mà, ai gọi vậy?

- Ai đó đã để quên điện thoại ở rạp chiếu phim, tớ đã bắt được và anh ta

gọi cho tớ nhờ trả lại.

- Người Anh các cậu văn minh thật đấy...cậu định tới tận nhà hát Garnier

để trả điện thoại cho một người xa lạ à!

- Đó là chuyện nên làm mà, phải không? Nếu đó là điện thoại của tớ, tớ

cũng rất vui nếu người bắt được nó là ai đó lịch thiệp.

- Thế còn nhân viên phục vụ bàn?

- Nhân viên phục vụ bàn nào kia?

- Thôi bỏ đi, tớ thà không biết gì còn hơn buộc phải nghĩ cậu đang coi tớ

như một con ngốc.

- Được rồi, Mia đành nhượng bộ trong lúc tìm cách chữa lại câu nói hớ.

Thấy phim chán quá nên tớ rời khỏi phòng chiếu, người ngồi cạnh tớ cũng
vậy, bọn tớ gặp nhau trên vỉa hè và đã tìm một quán cà phê để cùng uống

một ly. Anh ta ra về nhưng bỏ quên điện thoại, tớ cầm điện thoại của anh

ta và sắp đi trả lại cho anh ta. Giờ thì cậu biết đầu đuôi câu chuyện rồi đấy,
cậu hài lòng chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.