CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 138

- Anh làm việc khuya, anh muốn nghỉ một lát nhưng rồi anh có cảm giác

rõ ràng là mình đã ngủ qua đêm ngay tại đây.

- Lúc nào anh cũng làm việc khuya vậy sao Paul?

- Thường xuyên như thế đấy.

- Mặt anh trông như giấy xén vụn ấy. Anh phải giữ gìn sức khỏe một

chút chứ.

- Thầy thuốc đang khuyên nhủ chứ gì?

- Là bạn anh thôi.

Trong khi Lauren mang ra cho anh một tách cà phê, Paul kiểm tra thư

điện tử, ngay cả khi anh biết Kyong không bao giờ hồi âm cho anh ngay tức
khắc. Anh quay vào phòng ngủ vẻ bực bội.

Arthur bước vào phòng khách. Lauren ra hiệu cho anh lại gần.

- Gì thế? Anh nhỏ giọng thì thào.

- Có lẽ chúng ta phải hoãn thời điểm khởi hành thôi.

- Cậu ấy có vấn đề gì vậy?

- Thà rằng anh hỏi em thứ anh ấy không có còn hơn: tinh thần.

- Tối qua cậu ấy còn có vẻ rất tươi tỉnh mà.

- Đấy là tối qua thôi.

- Tinh thần của tớ rất ổn, Paul đang ngồi trong phòng bèn kêu to, và tớ

nghe thấy hai người nói chuyện rõ mồn một đấy nhé, anh nói thêm rồi
bước tới chỗ họ. Arthur và Lauren ngồi lặng đi một lát.

- Tại sao cậu không đi cùng bọn tớ xuống miền Nam vài ngày? Arthur đề

xuất.

- Bởi vì tớ đang viết một cuốn tiểu thuyết. Chỉ còn ba tuần nữa trước khi

tớ lên đường. Tớ muốn có ít nhất một trăm trang để đưa cho Kyong đọc, và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.