CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 15

… còn mình, một thân một mình như một con ngốc. Ngày mai, dù có

đóng phim hay không, mình cũng sẽ thay đổi cách sống. Mà không, khỏi
cần đợi đến mai, tối nay luôn đi!

2.

Paris, hai ngày sau.

- Tại sao lúc nào cũng phải tra đến cái chìa cuối cùng trong chùm mới

mở được cửa thế nhỉ? Mia càu nhàu.

- Bởi vì cuộc đời luôn dở như dưa bở, nếu không thì cầu thang đã chẳng

tối đen như mực thế này, Daisy vừa đáp vừa cố gắng dùng điện thoại di
động soi ổ khóa cho thật rõ.

- Tớ không bao giờ muốn nghe theo ý kiến của ai đó nữa, tớ muốn một

hiện tại tương ứng với bản thân; tớ muốn hiện tại, chỉ hiện tại thôi.

- Còn tớ thì muốn một tương lai ít bấp bênh hơn, Daisy thở dài. Trong

lúc chờ đợi, nếu cậu không mở được thì trả chùm chìa khóa nhà cho tớ đi,
pin điện thoại của tớ gần cạn rồi.

Quả nhiên, chiếc chìa khóa cuối cùng trong chùm là chiếc mở được cửa.

Vào được bên trong căn hộ, Daisy liền gạt cầu dao điện nhưng vô ích.

- Có vẻ như cả khu nhà này bị cắt điện rồi.

- Toàn bộ cuộc đời tớ cũng bị cắt điện đây, Mia phóng đại.

- Đừng nói quá lên thế chứ.

- Tớ không biết cách sống trong dối trá, Mia nói tiếp bằng giọng khơi gợi

lòng trắc ẩn, nhưng Daisy quen biết cô đã quá lâu để bước vào cuộc chơi
nho nhỏ này.

- Đừng có huyên thuyên nữa, cậu là một diễn viên tài năng, vậy nên cũng

là một kẻ nói dối có nghề… Hẳn là tớ có nến đâu đó trong nhà, tớ nên tìm
ra nến trước khi pin chiếc iPhone của tớ…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.