CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 237

Quãng thời gian nghỉ ăn trưa đã được kéo dài thêm theo yêu cầu của

Mia. Anh Barton cần được thở. Paul được hộ tống tới căng tin của nhà sách
nơi đã được dành trọn cho anh. Anh dành thời gian nhìn quanh tìm kiếm
người bán sách mà không thấy đâu.

- Anh có vẻ lo lắng thế? Mia hỏi.

- Tôi không quen xuất hiện trước nơi đông người thế này, tôi mắc chứng

sợ đám đông và cảm thấy oải quá rồi.

- Lát nữa chắc sẽ đỡ hơn thôi. Anh chưa động đến đĩa thức ăn kìa. Anh

ăn đi chứ, anh cần sức khỏe để ký tặng lượt hai. Mọi chuyện với anh thật
tuyệt, độc giả của anh quá đỗi vui mừng khi gặp anh, chuyện đó gây xáo
trộn và xúc động đấy chứ? Tôi biết là nó cũng gây mệt mỏi, nhưng hãy cố
lên và tươi cười thêm chút nữa. Được công chúng yêu mến vốn là phần
thưởng đẹp nhất rồi. Tình cảm đó khiến cho công việc của chúng ta, cuộc
sống của chúng ta, tất cả những gì chúng ta tặng cho người khác trở nên có
ý nghĩa. Còn hạnh phúc nào lớn hơn là chia sẻ niềm vui này với họ?

- Cô đã nhiều lần ký tặng trong đời rồi sao?

- Ý tôi không phải vậy.

- Nói gì thì nói, tôi cũng chưa từng biết đến buổi ký tặng nào giống như

lần này.

- Anh nên làm quen dần đi.

- Tôi không nghĩ vậy, đây không phải là sở trường của tôi. Tôi rời khỏi

California không phải để trải qua cảnh tượng này tại nước ngoài. Tôi không
nói chuyện này không khiến mình hài lòng hay cảm động, nhưng tôi không
có tư chất của một ngôi sao.

- Thứ tư chất ấy sẽ nhanh chóng dính chặt lấy anh thôi, rồi anh sẽ thích

thú với nó, tin tôi đi.

- Tôi thì tin chắc điều ngược lại, Paul cau có đáp.

- vẫn không có tin tức gì sao? Mia hỏi, giọng dửng dưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.