CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 239

- Có lẽ chúng tôi đã phiên âm sai tên cô ấy sang tiếng Anh cho anh, ngôn

ngữ chúng tôi vốn sẵn những chỗ dễ nhầm mà, nhưng tôi đảm bảo với anh
rằng cô ấy tên là Eun-Jeong, vả lại trên mỗi cuốn sách của anh đều có in cái
tên đó, dĩ nhiên là bằng tiếng Hàn. Tôi tiếc là hôm nay cô ấy không thể có
mặt, lẽ ra cô ấy phải lấy làm hãnh diện khi đồng hành cùng anh.

- Cô ấy làm sao vậy?

- Cúm rất nặng, tôi nghĩ vậy. Đến lúc phải đi rồi, chương trình hôm nay

của anh còn lâu mới kết thúc và đại diện nhà xuất bản sẽ giận tôi mất thôi,
nếu tôi giữ anh ở lại lâu hơn.

***

Một chiếc limousine đưa họ về khách sạn. Cô Bak đã ngồi vào ghế trước.

Paul không hé răng lời nào và Mia thấy lo khi nhìn thấy anh như vậy.

- Anh sẽ giải thích cho tôi biết có chuyện gì chứ, Mia thì thào.

Paul nhấn nút và tấm kính ngăn cách họ với tài xế và cô Bak nâng lên.

- Thứ này, cô thấy không, tôi thấy thích nó rồi đấy.

- Paul!

- Cô ấy ốm, có vẻ như bị cúm nặng.

- Bản thân tin đó đúng ra là một tin tốt đấy chứ. Rốt cuộc, không phải tin

tốt cho cô ấy, nhưng nó lý giải sự vắng mặt và im ắng của cô ấy. Cứ nghĩ
mà xem, một trận cúm nặng kéo dài bao lâu? Cùng lắm là tám hôm nhỉ? Cô
ấy bị cúm từ bao giờ thế?

- Làm sao tôi biết được?

- Hẳn là anh đã rất lo cho cô ấy, anh phải rất lo cho cô ấy thì mới biết cô

ấy đang ốm chứ.

- Không hề, chính chủ hiệu sách đã thông báo cho tôi biết, lẽ ra hôm nay

cô ấy đã có mặt ở đó.

- Và ông ta còn nói với anh điều gì khác không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.