CHUYỆN CHÀNG NÀNG - Trang 240

- Không, tuyệt nhiên không nói thêm gì hết.

- Vậy thì chúng ta cứ lạc quan lên và hy vọng từ giờ đến vài ngày nữa cô

ấy sẽ lại vững bước trên đôi chân của mình… Có lẽ cô ta có đôi bàn chân
lớn, có khi còn là đôi bàn chân khổng lồ…

- Cô đang lẩm bẩm kìa!

- Tôi có bao giờ lẩm bẩm đâu, tôi còn không biết lẩm bẩm là gì nữa kia.

Mia quay ra phía cửa kính xe để ngắm nhìn cảnh vật.

- Quên Kyong của anh đi, ít ra là cho tới tối nay… thậm chí là quên luôn

cô ta đi thôi. Một buổi phát sóng quan trọng đang chờ anh và anh cần phải
tập trung.

- Tôi không muốn tới đó đâu, tôi chán ngấy rồi, tôi muốn về khách sạn,

gọi một khay đồ ăn rồi đi ngủ!

- Cả tôi cũng vậy… Đừng nũng nịu như trẻ con thế, sự nghiệp của anh

đang được đem ra đánh cược, hãy tỏ ra chuyên nghiệp và kiềm chế đi nào.

- Chúng ta đã thỏa thuận là chơi trò trợ lý chứ đâu phải bạo chúa.

- Bởi vì anh nghĩ tôi đang diễn sao? Mia bực bội quay sang đối diện với

anh.

- Xin lỗi, nỗi sợ đám đông đấy, tôi đang huyên thuyên toàn những

chuyện linh ta linh tinh, tốt hơn hết là tôi im miệng.

- Anh có biết Sarah Bernhardt từng nói gì với một nữ diễn viên trẻ vẫn

thường khoe mình không biết đến chứng sợ đám đông không? “Đừng lo, cô
nhóc của tôi, nó sẽ đến cùng với tài năng.”

- Tôi phải coi đó như một lời khen sao?

- Anh muốn coi là gì cũng được. Chúng ta về tới khách sạn rồi, một chầu

tắm sẽ khiến anh thấy vô cùng dễ chịu cho mà xem. Sau đó, anh thay đồ rồi
chỉ việc nghĩ tới những nhân vật của mình, tới bạn bè, tới những thứ khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.