CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 134

Cô cẩn thận đi qua đống phụ tùng trên sàn nhà để vào phòng khách.

Căn phòng gần như tối đen. Krystal bật đèn lên và đứng đó, tay vịn vào
tường.

Tất cả mọi thứ trong phòng đều màu đỏ. Thảm trải sàn màu đỏ. Ghế và

sa-lông màu đỏ. Những cái chụp đèn cũng màu đỏ và có nhiều những cái tua
nhỏ xung quanh. Gối trên sa-lông có hình những trái tim và được bọc bằng
một loại sa-tanh trông có vẻ ẩm ướt dưới ánh đèn; trong một khoảnh khắc,
trông chúng như những quả tim thật.

Krystal nhìn căn phòng. Trong một tiểu thuyết nào đó, cô từng đọc

được cụm từ “tổ ấm tình yêu” và cô đã mường tượng đến những bức tường
ngập ánh sáng, những cây thông cao chạm tới ban-công bên ngoài. Nhưng
cái này – cô nghĩ và nhìn căn phòng – cái này chính là tổ ẩm tình yêu. Thật
kinh khủng, kinh khủng.

Krystal đi ra mở hé cửa. Một ai đó đang nằm trên ghế trước của chiếc

xe, đôi chân trần thò ra ngoài cửa sổ, ủng của người đó ở trên mặt đất cùng
với một đôi tất vàng vắt vẻo trên đôi ủng. Cô không thể nhìn thấy những
người đàn ông trên ghế nhưng một người trong số họ cứ nói đi nói lại điều
gì đó. Krystal không nghe rõ. Rồi cô nghe thấy Hans lập lại từ đó và những
người đàn ông phá ra cười.

Cô mở cửa rộng hơn. Vẫn đứng trong nhà, cô nói “Hans, lại đây con”.

Cô chờ. Cô nghe tiếng ai đó thì thầm. “Hans!” cô nói.

Thằng bé đi tới cửa. Mặt nó đầy bụi nhưng trông nó rất vui.

“Vào đi”, cô nói.

Hans ngoái đầu nhìn về phía sau rồi nhìn Krystal.

“Vào đi, Hans”, cô nói.

Thằng bé đứng đó. “Đồ chó cái!”, nó nói.

Krystal lùi lại một bước. “Không!”, cô nói. “Ồ, không, không, không.

Đừng nói thế. Lại đây, con trai của mẹ”. Cô giơ hai tay ra.

“Đồ chó cái!” thằng bé lặp lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.