CHUYỆN CHÚNG TA BẮT ĐẦU - Trang 166

sẽ quay lại cho ngài Vick Barnes nếm quả đắng, và cho nó biết thế nào là lễ
độ.

“Đừng”, Gold nói. “Người ta sẽ đoán ngay ra cậu”.

“Thì cứ để cho chúng nó chứng minh đi”.

Gold đã hiểu từ đầu câu chuyện này sẽ đưa anh đến đâu, ngay cả nếu

Rourke không hiểu. Khi anh nói “Để anh làm cho”, anh cảm thấy như anh
đang đọc những lời này từ một kịch bản có sẵn.

“Không cần đâu, Brian. Em sẽ làm”.

“Chờ anh chút”, Gold đặt ống nghe xuống và giải quyết việc với một bà

già muốn thuê cuốn phim THE SOUND OF MUSIC. Rồi anh cầm ống nghe
lên. “Chắc chắn chúng nó sẽ bắt cậu”.

“Nhưng em không thể để cái thằng chó này chơi em như thế rồi lại

nhởn nhơ như không có gì. Để thế thì rồi đứa nào ở cái thành phố này cũng
có thể chơi em được”.

“Anh nói rồi, để anh làm. Nhưng không phải tối nay; tối nay ở trường

Anna có thi tài năng. Để thứ Năm đi”.

“Anh có chắc không, Brian?”

“Anh đã nói là anh sẽ làm. Anh đã nói thế, đúng không?”

“Thôi được, nếu anh muốn thế. Đừng nghĩ là anh phải làm việc này vì

em”.

Rourke ghé vào cửa hàng vào chiều thứ Năm cùng với các chỉ dẫn và

dụng cụ: hai ga-lông sơn đỏ Olympic để đổ lên xe của nó, một cái dao săn
để rạch lốp và rạch lên sơn xe nó, một cái xà-beng để đập vỡ kính xe. Gold
phải hết sức cẩn thận. Anh cần phải làm nhanh; anh phải để xe anh vẫn nổ
máy và hướng ra một lối thoát không bị chắn. Nếu như vì bất cứ lí do gì mà
mọi việc trông có vẻ không ổn thì anh phải chuồn ngay.

Họ bỏ đồ nghề vào cốp xe của Gold.

“Thế cậu sẽ ở đâu?”, Gold hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.