CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 117

Máu một cái đầu chừ, thương thay, than ôi

Ta dùng một cái đầu chừ,không cần đến hàng vạn

Kẻ kia dùng trăm cái đầu, ngàn cái đầu…).

Hát đến đây thì chìm xuống, nhưng không nổi lên nữa, ca từ cũng

không nghe rõ được. Nước cũng vọt lên yếu dần theo tiếng ca, từ từ thấp
xuống như đợt rút của thủy triều, cuối cùng rút xuống dưới miệng đỉnh,
nhìn từ xa thì không thấy gì hết.

“Sao rồi?”, đợi một lúc, nhà vua sốt ruột hỏi.

“Tâu đại vương”, người đen đúa kia quỳ một chân xuống nói, “Cái

đầu đang nhảy vũ điệu đoàn viên thần kỳ nhất ở dưới đáy vạc, không đến
gần thì không thể nhìn thấy đâu ạ. Thần cũng không có cách nào bắt nó lên
được, bởi vũ điệu đoàn viên thì phải nhảy dưới đáy vạc”.

Nhà vua đứng dậy, bước xuống thềm vàng, không ngại gì hơi nóng mà

tới đứng bên chiếc đỉnh, nhô đầu quan sát. Chỉ thấy mặt nước phẳng lặng
như gương, cái đầu nằm ngửa trong nước, hai mắt đang nhìn vào mặt lão.
Khi ánh mắt nhà vua chiếu lên khuôn mặt nó thì nó cười duyên với lão. Nụ
cười ấy nhà vua thấy quen lắm, nhưng lão nhất thời lại không thể nhớ ra.
Nhà vua còn đang nghi hoặc, người đen đúa kia đã rút kiếm xanh đeo sau
lưng, chỉ một nhát, nhanh như điện chớp bổ thẳng xuống từ sau gáy, “ùm”
một tiếng, đầu nhà vua đã rơi tỏm vào trong đỉnh.

Kẻ thù gặp nhau, tất sẽ nhận ra ngay, huống chi là trong tình cảnh oan

gia ngõ hẹp. Đầu nhà vua vừa rơi xuống mặt nước thì đầu của Mi Gian
Xích đã tới nghênh đón, liều mạng cắn một cái vào vành tai lão ta. Nước
trong vạc lập tức sôi lên nghe ùng ục, hai cái đầu tử chiến trong lòng nước.
Khoảng chừng hai mươi hiệp, đầu nhà vua đã bị năm vết thương, đầu Mi
Gian Xích lại có những bảy vết. Nhà vua vốn giảo hoạt, luôn muốn tìm
cách vòng ra sau kẻ địch. Mi Gian Xích ngẫu nhiên lộ sơ hở, cuối cùng bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.