CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 122

Quá nửa đêm rồi, vẫn chưa có kết quả. Ai nấy vừa ngáp dài vừa tiếp

tục thảo luận, cho đến khi gà gáy lượt thứ hai, họ mới quyết định lựa chọn
một biện pháp thận trọng và thỏa đáng nhất, đó là đem cả ba cái đầu đi
chôn chung với thân thể của nhà vua trong kim quan.

Bảy ngày sau là đến lúc mai táng, khắp kinh thành đều náo nhiệt. Dân

chúng trong thành, cư dân ở nơi xa đều ùa về để chiêm ngưỡng “đại tang”
của quốc vương. Trời vừa sáng thì đàn ông lẫn đàn bà đã chen chúc nhau
chật kín cả con đường, còn córất nhiều bàn cúng tế chen giữa. Đến giữa
trưa, các kỵ sĩ mở đường mới rong ruổi vó ngựa đi tới. Qua nhiều giờ nữa
mới thấy nghi trượng và các thứ như cờ quạt, gậy gộc, giáo mác, cung nỏ,
rìu vàng gì gì đó, và theo sau là bốn chiếc xe đánh trống. Sau nữa là chiếc
lọng vàng, nó cứ nhô lên hụp xuống vì con đường khá gồ ghề, dần dần tiến
tới, thế là xe linh cữu chở kim quan xuất hiện, trong áo quan có chứa ba cái
đầu và một cái thân mình.

Trăm họ đều quỳ xuống, những cái bàn cúng tế bày từng hàng hiện ra

giữa đám người. Mấy vị nghĩa dân trung thành rất phẫn nộ, nuốt nước mắt,
lo sợ vong hồn của hai tên phản tặc đại nghịch bất đạo kia lúc này cũng
được hưởng tế lễ như quốc vương, nhưng biết làm sao được?

Tiếp đó là xe của vương hậu và rất nhiều vương phi. Dân chúng nhìn

các bà, các bà cũng nhìn lại chúng dân, nhưng vừa nhìn vừa khóc lóc. Lại
đến từng lớp các vị đại thần, thái giám, thù nho,… đều mặc áo quần mang
sắc màu đau xót. Có điều bách tính không để ý đến bọn họ, hàng ngũ đã
chen lấn đến độ rối tung bát nháo, không ra thể thống gì. (1)

Tháng 10 năm 1926

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.