CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 159

CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI

Lỗ Tấn

www.dtv-ebook.com

Sống Dậy

(Một vùng đất hoang rộng lớn. Đâu đâu cũng là gò đất, gò cao nhất

không quá sáu bảy thước. Không có cây cối. Cỏ bồng mọc lẫn lộn khắp
nơi, giữa đám cỏ là một con đường do người ngựa đạp thành. Gần bên
đường có một máng nước. Nhìn thấy mấy gian nhà ở phía xa xa).

Trang Tử (1)(mặt mũi đen đúa gầy còm, râu quai nón hoa râm, đầu đội

đạo quan, mặc áo vải thô, tay cầm roi ngựa, ra): Rời khỏi nhà không có
nước để uống, mới đi được một chút thì đã thấy khát khô. Khát nước đâu
phải trò đùa, thật chẳng bằng hóa thân làm bươm bướm. Nhưng ở đây cũng
không có hoa tươi,… A ha! Nước đây rồi, may quá, may quá!

-----

(1)Trang Tử (khoảng 369 - 286 TCN) tên Chu, người nước Tống thời

Chiến Quốc, là một nhà tư tưởng của Trung Quốc cổ đại, kế thừa và phát
triển học thuyết Đạo gia của Lão Tử. Ông từng làm lại ở Tất Viên. Nay còn
lưu truyền sách “Trang Tử” (còn gọi là Nam Hoa kinh) gồm 33 thiên, hơn
một nửa là do học trò và những người khác mạo danh ông viết.

(Ông chạy tới bên máng, gạt đi lớp bèo nổi và lấy tay vốc nước, uống

hết mười mấy ngụm). Hà, tốt rồi! Giờ thong thả lên đường tiếp. (Vừa đi
vừa nhìn quanh bốn phía). Ái chà! Một cái sọ khô. Là sao nhỉ? (Dùng roi
ngựa rẽ cỏ bồng, vừa gõ roi lên sọ vừa nói):

Có phải ngài tham sống sợ chết, trái với lẽ thường, nên thành ra như

vầy?(lộp cộp). Hay là đánh mất địa bàn, ăn phải một đao, nên thành ra như
vầy?(lộp cộp). Hay là làm điều xằng bậy, có lỗi với cha mẹ vợ con, nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.