CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 172

Người đàn ông: Tôi phải làm sao đây?

Lính tuần: Làm sao tôi biết được?

Người đàn ông: Tôi phải đi thăm người thân…

Lính tuần: Vậy thì đi đi!

Người đàn ông: Tôi không có quần áo.

Lính tuần: Không có quần áo thì không thể thăm người thân ư?

Người đàn ông: Anh đã để ông ta đi, giờ anh lại tính chuồn mất. Tôi

phải nhờ anh nghĩ cách thôi. Không hỏi anh thì biết hỏi ai? Anh xem, thế
này bảo tôi làm sao sống tiếp chứ?

Lính tuần: Nhưng tôi nhắc anh nhớ: Tự sát là hành vi của kẻ yếu đấy!

Người đàn ông: Vậy thì, anh nghĩ cách giúp tôi đi!

Lính tuần (giật vạt áo ra): Tôi không có cách gì để nghĩ hết!

Người đàn ông (kéo tay áo lính tuần): Vậy anh dẫn tôi về đồn đi!

Lính tuần (giật tay áo ra): Thế sao được? Anh trần như nhộng, làm sao

đi lại trên phố? Buông tay ra!

Người đàn ông: Vậy anh cho tôi mượn một cái quần đi!

Lính tuần: Tôi chỉ có mỗi cái quần này, cho anh mượn thì tôi sẽ thành

bộ dạng gì đây hả?(cố sức thoát) Không được làm càn! Buông tay ra!

Người đàn ông (tóm lấy cổ lính tuần): Tôi nhất định phải đi với anh!

Lính tuần (khốn đốn): Không được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.