CHUYỆN CŨ VIẾT LẠI - Trang 22

“Đánh nhau ư?”, vậy mà nó cũng hỏi lại.

Nữ Oa thở dài thất vọng, bà ngửa mặt nhìn lên trời. Bầu trời có một

vết nứt rất rộng mà lại vô cùng sâu. Bà đứng dậy, dùng móng tay búng một
cái, âm thanh vang lên không trong trẻo chút nào, nghe y hệt như tiếng bát
vỡ. Bà nhíu mày, nhìn ra bốn phía quan sát một hồi, lại nghĩ ngợi một lúc,
bà liền vắt nước trên tóc, vươn vai lấy tinh thần rồi gom góp mấy cành lau
làm củi đốt: Chủ ý của bà là “vá xong đã rồi hãy nói” (1).

-----

(1)Về chuyện Nữ Oa luyện đá vá trời, thiên “Lãm minh huấn” sách

“Hoài Nam Tử” có chép: “Thời xưa, tứ cực suy sụp, chín châu rạn nứt, trời
không toàn vẹn, đất chẳng xoay vần, lửa lớn bùng cháy không ngưng, hồng
thủy trào lên không ngớt, thú dữ ăn thịt dân lành, chim ác vồ bắt người già
yếu. Thế là Nữ Oa luyện đá ngũ sắc vá lại trời xanh, chặt chân cự ngao lập
thành tứ cực, giết con rồng đen để cứu vớt Ký Châu, góp tro củi ngăn chặn
dòng nước lớn”.

Từ đó, bà ngày đêm gom củi chất thành đống, đống củi cao lên bao

nhiêu thì bà gầy đi bấy nhiêu, bởi vì tình hình đã xấu hơn lúc trước: Ngửa
mặt lên thì nhìn thấy vòm trời nứt nẻ nghiêng lệch, cúi đầu xuống lại trông
thấy mặt đất nhơ nhớp tả tơi, không có lấy một thứ gì khiến người ta sướng
tai vừa mắt.

Khi củi chất cao chạm tới vết nứt thì bà mới đi tìm đá xanh. Ban đầu

bà muốn dùng loại đá xanh thuần khiết giống như màu sắc của bầu trời,
nhưng trên mặt đất không có nhiều loại đá ấy, núi to thì bà không nỡ đem ra
dùng. Có lúc bà đến những nơi náo nhiệt để tìm vài món vụn vặt, các loài ở
đó chỉ cười nhạt, hoặc chửi mắng, hoặc xua đuổi, thậm chí còn cắn vào tay
của bà. Thế là bà đành phải trộn thêm đá trắng, cũng không đủ, bà liền góp
thêm vào các loại đá đỏ, đá vàng và đá xám đen, sau cùng cũng lấp đầy vết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.