CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 66

- Tuyệt gì? Nặng chết đi được đấy.

- Vậy để chị xuống. - Tôi bắt đầu thấy bực.

- Ngồi yên. Cõng cả thế giới trên lưng. Không nặng mới lạ đấy!

Tôi cười. Và cũng biết là Ju đang cười. Cũng đoán là mặt Ju sẽ đỏ.

Nhưng tôi không trêu lại Ju, đưa mắt dõi theo những ánh đèn điện đường
hai bên. Bình thường, đèn điện đường vẫn lung linh và ấm áp thế này ư?

*

Hôm nay, tôi có một bài thực tập ở tòa soạn báo tuổi teen. Rời lớp học

chính, tôi vội đến ngay tòa soạn, biết là Ju hôm nay có tiết thể dục ngoại
khóa trường, nên tôi cũng không nhắn tin cho Ju nói trước.

Tòa soạn hôm nay cũng khá nhiều sinh viên thực tập. Chúng tôi được

tham quan tòa soạn, nghe về quá trình biên tập báo, tìm tài liệu và phỏng
vấn.

Cuối giờ, có một chương trình giao lưu nho nhỏ. Ngồi trong hàng

hàng ghế khán giả, tôi khá là tò mò về nhân vật sẽ xuất hiện ngày hôm nay,
bởi nghe đâu, đó là một người xuất sắc.

Tới giờ, khi chị dẫn chương trình giới thiệu tên Nguyễn Nhật Minh,

tôi có hơi ngờ ngờ. Cho đến khi, người bước ra khỏi cánh gà, là Minh.

Tôi không dám tin vào mắt mình nữa.

Phía trên sân khấu, Minh vẫn cười tươi với tất cả mọi người, bình tĩnh

trả lời câu hỏi của chị dẫn chương trình. Dưới này, tôi chẳng còn nghe thấy
nội dung chương trình giao lưu nữa, trong đầu, hiện hữu toàn những câu
hỏi mà tôi không thể trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.