CHUYỆN CỦA JU VÀ KI - Trang 68

Tôi nghe thấy tiếng bước chân rất gần, Minh xuất hiện trước mặt tôi

với nụ cười tinh anh quen thuộc, nhẹ nhàng hỏi.

- Bất ngờ lắm đúng không?

Tôi vẫn im lặng. Sau tất cả, rốt cuộc thì Minh vẫn chẳng coi tôi là một

người bạn được. Tôi thậm chí còn không được biết sự thật, vẫn còn tin
những gì Minh nói.

- Xin lỗi Ki. Thực ra Minh không có đi Mỹ.

- Vậy nếu hôm nay không gặp Minh ở tòa soạn, thì Minh định nói dối

Ki đến bao giờ? - Tôi hỏi.

- Minh cũng vẫn gặp Ki vào hôm nay. Vẫn sẽ nói cho Ki sự thật. Sẽ

nói cho Ki biết lí do vì sao Minh không đi Mỹ. Nói tất cả. Tin Minh đi.

Tôi còn nhớ vào cuộc điện thoại cuối Minh gọi cho tôi, Minh có nói "

Thứ năm tuần này, gặp Ki Hà Nội nha". Khi ấy, tôi tưởng Minh nói đùa,
chỉ cười.

Nhưng giờ thì, tôi gặp Minh ở Hà Nội. Như những gì Minh đã nói.

Nhưng bất ngờ quá!

Đắn đo một chút, tôi có hỏi Minh.

- Vậy sao Minh không đi Mỹ?

---

Minh và tôi cùng đi bộ qua những con phố cổ quen thuộc. Giữ lời hứa,

tôi có dẫn Minh tới một vài góc khác của Hà Nội, ngồi xuống một quán vỉa
hè ăn bún thang, cùng Minh chụp vài tấm ảnh về Hà Nội. Hà Nội hôm nay
vẫn nhộn nhịp như vẻ vốn có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.