CHUYỆN CƯỜI CỔ NHÂN - Trang 261

thẳng mà đi trở lại nhà chủ. Đi tới xế qua thì tới nhà, trong nhà chủ ngó
thấy trâu về thì mừng lắm, chạy ra thấy chú cháu lịu địu thì lấy làm lạ liền
hỏi căn cội.

Miêng đem chú xuống đất ngồi nơi bóng cây xoài, còn mình thì đi vào

nhà chủ mà nói căn do cho chủ rõ.

Miêng nói với chủ rằng : « Chú cháu tôi vốn là người ăn trộm trâu của

ông, lùa về đến nửa đàng thì có năm con cọp nó thù oán, xưa nay chú cháu
tôi đánh chửi nó, nên nó ra đón đàng mà làm dữ, chú tôi đâm nó rủi gãy
lưỡi giáo, nên bị nó vớ nhằm nơi bụng trọng bịnh, nó lại muốn bắt chú tôi
với tôi mà ăn, nên tôi đánh với nó sáng đêm, đến sáng thì nó chạy hết. Nay
chú tôi trọng bịnh, mười phần chắc chết, nên chú tôi bảo tôi lùa trâu mà trả
lại cho chủ. »

Chủ nhà nghe nói thì cảm tình thương, hối người nhà đem cơm cho

chú cháu ăn, rồi biểu bạn bắt một đôi bò mắc vô xe bò đặng đưa chú cháu
về, lại cho hai mươi lăm quan tiền đem về mà lo thang thuốc cho chú.

Chủ nhà nói : « Của đã mất rồi mà may lại còn, dầu cho năm chục

cũng đáng ». Lại khen người cháu thiệt là giỏi, cự với năm con cọp cả đêm
mà không tì tích.

Miêng cúi lạy chủ nhà một lạy rồi đem chú lên xe bò mà đi về, xe

chạy miết, đi tới canh một thì tới nhà. Thím của Miêng nghe xe chạy ra
thấy chồng trọng bịnh thì nhào lăn mà khóc.

Miêng cõng chú đem vào nhà, còn xe bò thì trở về Bình-điền.

Người thím và đứa con gái nhỏ đều khóc van. Lối xóm nghe chạy tới

thăm rất đông, kẻ đem thuốc nầy, người đem thuốc kia, song le nọc cọp
càng ngày càng thấm vào lấy làm nhức nhối. Tên Thanh tính cầm không
đậu, liền kêu Miêng vào mà trối rằng : « Chú chết rồi thì cháu phải bỏ cái
nghề cũ đi, hãy lo làm ăn, chú gởi vợ con lại cho cháu, hãy lo mà bảo
dưỡng cho tròn chung thỉ. Cháu hãy lấy tiền bạc của chú chôn bấy lâu nay
nơi phía chái trên, lấy đó mà làm vốn. »

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.