nhưng mà chủ cứ theo năn nỉ xin có phương nào thì cho bây giờ đặng cho
nó bớt tức. Anh thầy ngẫm nghĩ liền hỏi chủ vậy chớ ở nhà có gừng già hay
là không ?
Chủ nhà nói có, liền biểu đào cho nhiều bỏ vô cối đâm cho nát, chế vô
chút nước, rồi đem vắt lấy chừng hai phần chén nước đem đây tôi hòa với
thuốc của tôi rồi đem vào thoa nội trong một lát thì xọp bớt.
Chủ nhà làm y như lời, đem chén nước gừng giao cho anh thầy, anh
thầy làm bộ day mặt vô vách, dở cái đãy lấy một nhúm thuốc nát bỏ vào
miệng nhai rồi nhổ vào chén cả cái và nước, liền trao cho chủ nhà biểu đem
vào lấy tay mà chấm mà thoa cho cùng, thoa ba bốn lần cho nó thấm. Mới
thoa vào thì nghe tăn tăn, một lát thì nghe nóng rát.
Đa liền kêu : « Thầy ôi, sao nghe nó nóng rát lung lắm vậy ? »
Anh thầy nói : « Không hề chi, cứ việc thoa hoài. »
Một lát lâu lâu nó nóng và rát quá chừng, Đa nằm ngồi không đặng, nó
nóng và rát quá chịu không đặng, liền chửi anh thầy. Dầu chửi bao nhiêu
cũng không hết nóng rát, Đa ngồi không đặng, rút cây rượt lão thầy mà
đánh, lão thầy chạy xung quanh nhà vài vòng rồi chạy thẳng về nhà thở hào
hển.
Thím thầy ra hỏi : « Chạy đi đâu mà thở hung vậy ? »
Lão thầy nói : « Chuyện tức cười lắm, mầy ôi ! Để tao nói chuyện cho
mà nghe. Thằng cha trùm Đa nó đau sao không biết mà dái nó sưng lớn
bằng cái tô, tao coi rồi nó biểu tao hốt thuốc. Tao cố ý nói dối dá đặng về
mà kiếm phương, mà nó không cho về, nó cứ biểu cho thuốc. Tao nhứt định
thứ gừng thì nó nóng, xức vào có khi nó xọp, tao biểu nó đâm nước gừng
đem cho tao hòa thuốc. »
Vợ hỏi : « Vậy mình hòa thuốc gì ? »
Anh thầy nói : « Có thuốc gì đâu mà hòa ! Tao lấy thuốc hút mà thuốc
nát, tao bỏ vô chớ không có chi hết, rồi tao biểu nó thoa ba bốn bận nên