CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 109

- Bọn ta! Bà Urgl làu bàu. Bà đang xách một chậu nước mới đi ngang

qua. Tôi cứ nghe lão nói "bọn ta". Lão đã chữa trị cho ai nào?

Ông Engywuck chỉ phẩy tay chứ không trả lời.

- Có những kẻ khác, ông kể tiếp, hẳn là còn thấy nhiều thứ kinh hoàng

hơn, nhưng vẫn can đảm đi qua. Cũng có những kẻ ít bị kinh hoàng hơn
nhưng ai cũng đều phải cố kiềm chế hết. Thật khó nói việc này ảnh hưởng
thế nào đến họ. Mỗi người một khác.

- Vâng, Atréju nói, tuy nhiên người ta có thể đi qua tấm gương thần chứ

gì?

- Có thể, ông lùn đáp, dĩ nhiên là có thể rồi, nếu không thì nó đâu phải là

cổng nữa. Hợp lý không nào?

- Người ta cũng có thể đi vòng cổng này được chứ? Atréju hỏỉ.

- Được, ông Engywuck lặp lại, được tất! Nhưng rồi sau cổng này sẽ

chẳng gặp gì hết thảy, cổng thứ ba chỉ có đó khi người ta đã đi qua cổng thứ
hai. Ta còn phải nhắc cháu bao nhiêu lần điều này nữa!

- Còn cổng thứ ba có gì đặc biệt?

- Cái cổng này mới thật gay go đây! Cái Cổng Không Chìa vốn khóa kín.

Khóa kín. Xong! Không có nắm đấm hay ổ khóa, tuyệt đối không! Theo
thuyết của ta thì cái cánh cửa duy nhất khóa kín không một kẽ hở này phải
làm bằng chất Sélen-độc-đáo[3]. Có lẽ cháu biết rằng không có gì hủy hoại,
làm cong hay hòa tan chất Sélen-độc-đáo này được. Nó tuyệt đối không
hủy hoại nổi.

[3] Đây không phải chất Selen (một bán-kim loại) có trong tự nhiên.

- Nghĩa là hoàn toàn không đi qua nổi cổng này?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.