CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 108

một lúc. Quả thật nó không đẹp với thân hình mập ú, chân vòng kiềng và
khuôn mặt nhợt nhạt. Nó chậm chạp lắc đầu kêu lớn:

"Không!"

Rồi Bastian quay lại đống nệm. Bây giờ nó phải kề quyển sách sát vào

mắt mới đọc tiếp được.

- Mình nói đến đâu rồi? Ông Engywuck hỏi.

- Tới cái Cổng Vấn nạn lớn, Atréju nhắc.

- Phải rồi! Giả thử rằng cháu qua được cổng này. Sau đó - chỉ sau đó thôi

- cổng thứ hai sẽ hiện ra với cháu. Đó là cổng Gương Thần. Điều ta nói đây
không phải từ những gì chính ta quan sát được, mà chỉ từ những báo cáo ta
đã thu thập, cổng thứ hai này vừa mở lại vừa đóng. Nghe thật điên khùng,
nhỉ? Có lẽ nói thế này đúng hơn: nó không đóng cũng không mở, tuy rằng
nói như thế cũng điên khùng không kém. Nói ngắn gọn: đây là một tấm
gương lớn hay sao đó, tuy không phải bằng thủy tinh hay kim loại. Nó làm
bằng chất gì, không ai nói được cho ta biết. Dẫu sao khi đứng trước nó thì
nhìn thấy mình, nhưng không phải như trong một tấm gương bình thường,
dĩ nhiên rồi. Người ta thấy không phải hình dáng bề ngoài, mà thấy được
chân tướng. Ai muốn đi qua cổng này thì phải - tạm diễn đạt là - đi vào
trong chính mình.

- Dù sao, Atréju nói, cháu thấy đi qua cổng Gương Thần dễ hơn qua cổng

đầu tiên.

- Nhầm! Engywuck kêu lên và lại bồn chồn chạy tới chạy lui. Nhầm to,

bạn ạ! Ta đã từng thấy chính những kẻ tự cho là rất mực đàng hoàng không
thể chê được đã vừa bỏ chạy vừa la rầm trời trước con quái vật nhe răng
múa vuốt gầm gừ nhìn họ trong gương. Thậm chí có những kẻ bọn ta đã
phải chữa trị hàng tuần lễ mới tạm đủ sức trở về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.