CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 131

Gã ngồi tựa lưng vào môt cây cột, nhìn lên bầu trời đêm trên cao, cố hiểu

những điều vừa được nghe. Sự im ắng trùm lên gã như một chiếc áo khoác
mềm nặng. Gã ngủ thiếp đi.

Khi thức giấc gã thấy quanh mình là bình minh lạnh lẽo. Gã nằm ngửa

mặt nhìn trời. Những vì sao cuối cùng đang lặn. Tiếng của Uyulala vẫn còn
âm vang trong tâm khảm. Đồng thời gã nhớ lại tất cả mọi chuyện đã trải
qua và mục đích của cuộc tìm kiếm.

Rốt cuộc bây giờ gã đã hiểu phải làm gì. Chỉ có một đứa trẻ của loài

người từ bên kia thế giới mới có thể đặt cho Nữ-thiếu-hoàng một tên mới
được. Gã phải tìm được một đứa trẻ của loài người đem tới Nữ-thiếu-
hoàng!

Gã nhỏm dậy.

"Ôi, Bastian thầm nghĩ, nếu được thì mình muốn giúp Nữ-thiếu-hoàng

biết bao, giúp bà và giúp cả Atréju nữa. Mình sẽ nghĩ một cái tên thật mỹ
miều. Giá mình biết cách đến gặp được Atréju thì mình sẽ đi ngay. Bạn ấy
sẽ trố mắt khi đột nhiên thấy mình à xem! Nhưng tiếc thay đâu có được,
đúng không?"

Rồi nó nói khẽ:

"Nếu có cách nào đến với các bạn được thì nhớ bảo tớ nhé. Tớ sẽ đến

ngay, chắc chắn, Atréju ạ! Rồi bạn sẽ thấy."

Khi Atréju ngó quanh, gã thấy khu rừng cột với những bậc thềm, những

sân nọ biến đâu mất hết cả. Quanh gã chỉ là vùng đất phẳng hoàn toàn trơ
trụi gã đã thấy khi ngó qua ba cái cổng thần trước khi đi ngang. Nhưng bây
giờ thì cả Cổng Không Chìa lẫn Cổng Gương Thần đều không còn đó nữa.

Gã đứng lên nhìn kỹ khắp mọi hướng. Bấy giờ gã phát hiện ra ngay giữa

vùng đất bằng kia, không xa lắm, đã hình thành một chỗ giống như gã đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.