CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 133

những vòng lửa trắng chập chờn. Rồi nó đáp xuống ngay trước kim tự tháp
đá, nơi Atréju đang đứng. Nó chống thân hình đồ sộ trên hai chân trước, cúi
cái cổ cao ngòng nhìn Atréju, xoay tròn đôi mắt như hai quả bóng màu
hồng ngọc, há họng thè lưỡi rổn rảng giọng chuông đồng:

- Atréju, bạn và cậu chủ của tôi! Cậu đã trở về, thật may mắn biết bao!

Chúng tôi gần như tuyệt vọng rồi, ấy là tôi nói đôi vợ chồng ẩn cư sắp tuyệt
vọng, chứ tôi thì không!

- Mình cũng mừng được gặp lại bạn, Atréju đáp. Nhưng chuyện gì đã

xảy ra trong một đêm qua thế?

- Một đêm à? Fuchur kêu lên. Cậu tưởng chỉ một đêm thôi sao? Cậu sẽ

kinh ngạc à xem! Leo lên, tôi chở cậu đi!

Atréju nhún người leo lên lưng con vật khổng lồ. Đây là lần đầu gã cưỡi

một con Phúc long. Tuy đã từng cưỡi ngựa hoang và không hề biết sợ hãi,
thế mà mới đầu gã suýt ù tai, mờ mắt dù chỉ bay một đoạn ngắn. Gã bám
chặt đám bờm bay phần phật của Fuchur, khiến nó phải cười sằng sặc kêu:

- Atréju, từ nay cậu phải quen dần đi thôi!

Atréju há miệng thở:

- Bạn đã khỏi hẳn rồi nhỉ!

- Gần thôi, con rồng đáp, chưa khỏi hẳn!

Rồi chúng đáp xuống trước cửa hang, nơi ông Engywuck và bà Urgl

đứng bên nhau chờ đón.

- Cháu đã thấy những gì nào? Ông Engywuck liền huyên thuyên ngay tức

thì. Cháu phải kể hết cho ta nghe! Phải đối phó với mấy cái cổng như thế
nào? Các thuyết của ta đúng không? Uyulala là ai hay là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.