CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 291

- Của công chúa Oglamár à? Bastian hỏi.

Held Hynreck gật.

"Ngay sau trận đấu giữa hai ta, nàng đã bảo người ta chở lên bờ cùng với

con ngựa của nàng. Ai biết được giờ này nàng ở đâu? Tôi sẽ không bao giờ
còn được gặp nàng nữa. Tôi sống trên đời này nữa làm gì!"

- Anh không thể bắt kịp nàng sao?

- Để làm gì?

- Để thuyết phục nàng đổi ý, biết đâu đấy.

Held Hynreck bật lên một tiếng cười chua chát.

- Vậy là cậu không biết công chúa Oglamár rồi. Tôi đã tập luyện hơn

mười năm để có được chút tài. Tôi đã từ bỏ mọi thứ không có lợi cho sức
khỏe của tôi. Với kỷ luật sắt đá, tôi đã học đánh kiếm với những bậc đại sư
kiếm thuật, học mọi kiểu vật với các đô vật tài ba nhất, cho tới khi tôi thắng
hết họ. Tôi chạy nhanh hơn ngựa, nhảy cao hơn nai, môn nào tôi cũng tuyệt
hảo, hay nói đúng hơn: tuyệt hảo, cho tới hôm qua. Trước đây nàng đâu có
đoái hoài gì đến tôi, nhưng dần dần nàng chú ý nhiều hơn khi thấy tôi có
năng lực. Tôi đã hy vọng sẽ được nàng chọn. Nhưng bây giờ thì tất cả mãi
mãi hoài công. Không còn hy vọng thì làm sao tôi có thể sống nổi?

- Có lẽ, Bastian nói, anh đừng nên quá say mê công chúa Oglamár đến

thế. Chắc chắn còn nhiều người khác mà anh cũng sẽ thích không kém.

- Không, Held Hynreck đáp, tôi yêu công chúa Oglamár chính bởi vì

nàng chỉ ưng bậc vô địch thôi.

- Ra thế, Bastian chưng hửng nói, thế thì khó đấy. Làm gì được bây giờ?

Hay là anh thử chinh phục nàng bằng cách khác, làm ca sĩ hay thi sĩ chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.