CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 311

Chẳng bao lâu nữa cả vương quốc Tưởng Tượng sẽ biết đến nghĩa cử nó

vừa hoàn tất này. Mà việc này đúng là không vụ lợi, không ai có thể bảo
rằng nó đã mong ước chút gì cho cá nhân nó. Danh tiếng về lòng nhân hậu
của nó sẽ sáng ngời.

- Bạn nghĩ thế nào về chuyện này, Atréju? Nó thì thầm.

Atréju im lặng một lúc rồi mới đáp:

- Không biết bạn đã phải trả giá bao nhiêu?

Mãi một lúc sau, khi Atréju đã ngủ, Bastian mới hiểu rằng bạn nó muốn

ám chỉ vấn đề "quên" của nó, chứ không phải nói đến lòng hy sinh của
Bastian. Nhưng nó không tiếp tục nghĩ ngợi về chuyện này nữa mà thiếp đi
trong sự linh cảm về niềm vui sắp tới.

Sáng hôm sau Bastian thức giấc vì những tiếng kêu trầm trồ ồn ào của ba

chàng hiệp sĩ:

- Cậu xem kìa! Ngay cả con ngựa cái già của tôi cũng phải phì cười!

Bastian thấy họ đang đứng ở cửa hang, có Atréju nữa. Atréju là người

duy nhất không cười.

Bastian đứng dậy, bước ra chỗ họ.

Khắp thung lũng lòng chảo đầy những hình thù nhỏ bé ngộ nghĩnh nó

chưa hề thấy đang bay chập chờn, nhào lộn tung tăng. Chúng đều mang đôi
cánh mối sặc sỡ trên lưng, mặc những bộ quần áo cũ đủ loại, kẻ ô có, sọc
có, vòng có, chấm có, nhưng bộ nào bộ nấy hoặc quá chật hoặc quá rộng,
quá lớn hay quá nhỏ và tạm gọi là khâu cầu may. Chẳng đâu vào đâu hết,
chỗ nào cũng thấy vá - ngay cả trên cánh nữa. Không con nào giống con
nào, mặt màu mè như mặt hề, mũi tròn và đỏ, răng ngạnh trông thật khôi
hài, còn mồm miệng thì cường điệu. Một số con đội mũ hình trụ đủ thứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.