CHUYỆN DÀI BẤT TẬN - Trang 44

Bà chỉ hiện diện thế thôi, nhưng hiện diện theo cách đặc biệt: bà là trung

tâm của mọi đời sống trong vương quốc Tưởng Tượng.

Mỗi sinh linh ở đó, dù hiền hay ác, dù đẹp hay xấu, dù vui tính hay

nghiêm nghị, dù khờ dại hay sáng suốt, tất cả, tất cả đều chỉ hiện hữu nhờ
có sự hiện hữu của bà. Không có bà thì họ không thể tồn tại, y như cơ thể
con người không thể tồn tại nếu thiếu trái tim.

Không ai hiểu thấu hết điều bí mật này của bà, nhưng mọi người đều biết

như thế. Cho nên mọi sinh linh trong vương quốc Tưởng Tượng đều kính
trọng và quan tâm đến sinh mạng của bà. Vì cái chết của bà sẽ đồng thời là
cái chết của mọi người, là sự suy tàn của vương quốc Tưởng Tượng mênh
mông.

Bastian nghĩ sang chuyện khác.

Nó lại chợt thấy hiện ra trong hồi ức cái hành lang dài trong nhà thương,

nơi người ta giải phẫu mẹ nó. Nó cùng với bố ngồi chờ nhiều giờ trước
phòng giải phẫu. Các bác sĩ và y tá đi qua đi lại. Khi bố hỏi về tình trạng
của mẹ thì chỉ nghe họ đánh trống lảng. Có vẻ không người nào biết rõ về
tình trạng của mẹ. Sau cùng có một ông đầu hói, áo choàng trắng, vẻ mệt
mỏi và u uất. Ông bảo bố con nó rằng ông lấy làm tiếc vì mọi cố gắng đều
đã vô ích. Ông bắt tay hai bố con, lẩm bẩm "thành thật chia buồn".

Sau đó quan hệ giữa bố và Bastian trở nên khác hẳn.

Không phải chỉ bề ngoài, vì Bastian có đủ mọi thứ nó muốn. Nó có cái

xe đạp ba số[1], một xe lửa chạy điện, nhiều viên thuốc bổ, năm mươi ba
quyển sách, một con chuột lông vàng[2], một hồ nuôi cá nước ấm, một máy
ảnh nhỏ, sáu con dao bỏ túi và đủ thứ linh tinh. Nhưng nói chung nó không
ưa tất cả những thứ ấy.

[1] Có nhiều xe đạp được gắn cần số để thay đổi vận tốc. Ít nhất là 3 số,

có những xe tới hơn 20 số.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.