CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 33

Dật nhìn thấy một con lợn bột trắng hếu nằm trong bụi lá

dong. Mộc vẫn thản nhiên cười như không. Thái độ ấy, làm cho Dật
cũng vui lây, làm cho tự mình bình tĩnh hơn.

Dật và Mộc nhặt nhạnh, quẳng đi những đống lá dong, lõi củi,

cẳng cây cháy dở hôm nọ làm kiềng đứng ven suối. Tây lùng rừng
thường đi ngược ngọn nước. Chúng đã biết người ở lán hay ở đâu
cũng phải sống cạnh nước. Tây đã đến ngoài cửa suối kia. Thế
nào rồi cũng có hôm, có lúc chúng sẽ theo suối vào đây.

Dật và Mộc chạy vào lán. Bóng núi đá bốn phía đổ xuống, tối

sạm, buốt thon thót. Mộc hí hửng xách con lợn bột. Đêm nay làm
nồi cháo béo cho cả cơ quan chén.

Trong lán, mọi người đã nằm lăn lóc. Không biết đấy là nghỉ

hay ngủ. Thường có những lúc cứ lặng im hàng giờ như thế.

Phía trong, Liêu đương lúi húi áp tai vào cái ra-đi-ô đã long mất

một nửa mảng vỏ, lâu nay vứt xó, vì hết pin. Không hiểu Liêu vừa lục
lọi đâu ra được bốn chiếc pin cũ còn tí điện.

Dật chui vào trong lán, mới biết không phải mọi người nằm ngủ.

Mà cả những người nằm đấy đều lặng lẽ châu đầu về phía cái ra-
đi-ô. Hầu như nín thở, những con mắt dán vào chỗ vùng ánh sáng
lờ mờ đương hửng lên. Làn điện đỏ lăn đi lăn lại theo tay Liêu vặn.
Vùng ánh sáng bé nhỏ ấy đương mở ra một thế giới mênh mông
trên trái đất. Không ai nghe tiếng lục cục, lóc róc trong cái máy
ốm như người sôi bụng. Cũng chẳng ai nhớ ra những chiếc pin kia
chỉ còn rút chút điện, chỉ đủ làm sáng tấm kính. Chao ôi, cái lằn đỏ
đương phiêu lưu qua những chữ Chi-ca-gô, Ba-ta-vi-a, Sài Goòng,
Răng-gun, Pa-ri… mang biết bao hy vọng của sự sống. Hàng tháng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.