CHUYỆN ĐỂ QUÊN - Trang 45

Liêu im hẳn. Nhưng không ngượng nghịu như lúc nãy, mặc dầu

vừa bộp chộp nói hớ một câu đáng đỏ mặt. Những người như Liêu, tuy
hay viển vông, lại cũng thường xét nét tỉ mỉ, khó khăn. Nhưng nếu
đã biết thì, có khi, đương coi thường lại đổi ra kính trọng. Như bây
giờ, Liêu đương thầm phục tinh thần khẩn trương công tác của chị
cán bộ.

Hai chị đã sắp sẵn túi và nón. Liêu xuống dốc núi, trở về, đi

như chạy. Đẹp thật, giỏi thật. “Trên núi gặp Tiên là đây đây.”

*

* *

Cả ngày hôm ấy, cơ quan nhốn nháo chuẩn bị, đề phòng. Dật

đã nói rõ: Tây mò vào tận cửa suối, muốn đóng bốt gác ở đấy,
chặn đường ta ra ngoài làng. Mộc lại đi tìm ban xã một chuyến nữa,
cũng không gặp. Nhưng lại đem về được một con lợn bột của lính
ngụy đương làm lòng ngoài suối. Và Mộc đem về những chuyện
ngoài làng. Quả thật, lửa sáng mé ngoài, đấy là nó đốt nhà người ta
suốt đêm để sưởi.

Ai nấy đều ba lô sẵn trên lưng.

Liêu về đến lán lúc sẩm tối.

Thế là, tất cả sáng hôm sau chuyển sớm. Những giấy, máy in và

các thứ vẫn buộc sẵn từ hôm khiêng đến, mai chỉ việc tiếp vai đi.

Lại một đêm giá, rét dữ.

Đêm nay mọi người rút vào lán trong. Nếu trời sương muối

không buốt, chắc nhiều người muốn ngủ chỗ trống ngoài rừng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.